THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 185

đào, làm thế nào cháu quản hết được? Chẳng lẽ cha mẹ còn vội đến động
viên cháu à?”

Hoa Lan nghe đến ngẩn người, lâm vào trầm tư. Vương thị là người từng

trải hiểu rõ mấy lời Khổng ma ma nói là thật lòng, liền nói cảm ơn: “Ma ma
nói thực sự đều là mấy lời tâm huyết, xuất phát từ tấm lòng. Hoa nhi nhất
định phải nhớ kĩ. Hoa nhi, cảm ơn ma ma đi.” Hoa Lan đang ngẩn người bị
Lưu Côn bên cạnh đè xuống dập đầu trước Khổng ma ma.

Thấy Khổng ma ma nói mấy câu đã giải quyết xong cả hai chị, Như Lan

đã sớm ngoan ngoãn, cúi đầu. Khổng ma ma liếc nhìn nó một cái, không
tức giận chút nào, mắng: “Cô Năm hôm nay thực sự rất uy phong. Hai chị
cháu chẳng qua chỉ nói với nhau đôi câu, cứ thế cho qua thì không sao.
Cháu sợ chuyện chưa đủ loạn, không khuyên bảo chị em lại còn chen vào
châm ngòi thổi gió. Mặc dù tuổi cháu còn nhỏ, một câu cũng không ngăn
cản được nhưng mà nói bậy bạ thì lưu loát, trôi chảy lắm. Vừa rồi cha cháu
nói cháu có mấy câu không xuôi tai, cháu không nên ương bướng cãi lại.
So với mấy chị em, cháu phải bị phạt nặng hơn mới đúng.”

Như Lan đang muốn kêu oan, ngay lập tức bị Thịnh Hoành dùng ánh mắt

hung ác uy hiếp. Nó đổi ý, liên tục dập đầu nhận lỗi: “Cháu sai rồi! Cháu
sai rồi! Cha tha lỗi cho con, lần sau con không dám nói bậy nữa!”

Thấy Như Lan chịu thua, cơn giận Thịnh Hoành cũng bớt đi bao nhiêu.

Ông ta nghĩ con gái tâm tính đơn thuần, tính tình không dịu ngoan nhưng
cũng thật thà nên nguôi giận.

Cuối cùng, ánh mắt Khổng ma ma dừng trên người Minh Lan. Minh Lan

liền căng thẳng, vội vàng ngoan ngoãn quỳ đúng tư thế, dũng cảm ngẩng
đầu lên. Đôi mắt trong veo của Khổng ma ma nhìn Minh Lan: “Cháu cảm
thấy mình không hề sai nên không đáng bị liên lụy có phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.