THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1895

có phúc của ngốc!” Nói xong, chị ta dần hồi tưởng: “Khi xưa tôi còn bé
nghe cha nói, mấy quản sự ở Vương phủ hoặc Công Hầu Bá phủ có thể
diện ở bên ngoài đều nở mày nở mặt, nhiều quan lại cấp bậc thấp còn phải
đi nịnh bợ…”

Bích Ti nghe mê mẩn, những chuyện này khi xưa ở phủ Thịnh cô ta cũng

nghe rồi, không đến mức trắng mắt ra như hồi đó.

Nhược Mi hình như nhớ ra chuyện gì, giọng nói chợt cứng lại: “Cô thích

nhất là tính toán, đây cũng là thói xấu nhất của cô. Cô đừng quên bài học
của Yến Thảo!” Bích Ti vốn còn đang do dự, nghe xong cái tên này liền
rùng mình.

“Yến Thảo so về tính cách về năng lực chẳng nhẽ không hơn cô, cô ta

cũng thích tính toán. Khi đó cô chủ còn chưa định hôn sự, cô ta đã sốt ruột
nghĩ đường lui, sai người báo tin cho cha mẹ nghĩ cách muốn ở lại phủ
Thịnh.” Nhược Mi không vừa mắt nhất là loại người như vậy, càng nói
càng không khách khí: “Cô chủ đều hiểu hết nhưng chỉ nói câu ‘ai cũng có
chí hướng riêng, theo ý cô ta thôi’. Mặc dù không tức giận nhưng chút tình
cảm cũng coi như không còn, sau này Yến Thảo khóc lóc ầm ĩ, cô chủ cũng
chẳng thèm để ý đến cô ta. Cô tuyệt đối đừng có giẫm lên vết xe đổ đó, phu
nhân chúng ta mặc dù là người nhân từ hiền hậu nhưng không phải là người
dễ gạt.”

“Phu nhân đúng là tàn nhẫn, chỉ một lần như vậy mà đã cắt đứt tình

cảm.” Trong lòng Bích Ti nháo nhào lên.

Mỗi lần về nhà mẹ đẻ, Yến Thảo luôn tìm cơ hội gặp gỡ, mong Minh

Lan nhớ lại tình cũ. Không biết Minh Lan nghĩ gì, dù cũng có thưởng ít tiền
bạc vải vóc nhưng kiên quyết không muốn thấy cô ta, chưa từng gặp mặt
lại. Đây là ý gì? Tất cả mọi người đều hiểu trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.