THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1981

Cố Đình Vĩ nhìn Chu thị ra khỏi cửa, mành cửa dày được thả xuống mới

nói khẽ: “Mẹ, ngài thật sự muốn xử lý Hân nhi? Không phải mẹ thưởng cô
ta cho con sao.”

Thái phu nhân từ tốn nâng chén trà lên hớp một hơi: “Đứng lên đi, con

cũng thật hồ đồ! Con bé ngu ngốc kia, chả ra đâu vào đâu, đối với ta mà
cũng dám bằng mặt không bằng lòng. Hôm nay nó dám ỷ vào mấy phần thể
diện trước mặt ta mà làm ra chuyện như vậy, ngày khác liền dám dẫm lên
đầu chủ mẫu đi. Chết cũng không đáng tiếc.”

Đầu óc Cố Đình Vĩ có chút mơ hồ, chầm chậm bò lên từ dưới đất:

“Nhưng mà, Hân nhi nàng…”

“Đứng nhắc tới nó nữa!” Thái phu nhân giận dữ, nhìn con trai duy nhất

của mình lại không khỏi mềm lòng, chậm rãi nói: “Con còn không biết lo
lắng của ta sao, giờ là lúc nào, đang lúc cần dựa vào phủ Thái Bình bá. Cha
vợ con chỉ có một đứa con gái như vậy, con, con… Được rồi, nói việc khác.
Việc trước kia của con không tiện quay lại làm, ta…”

Cố Đình Vĩ cúi đầu, đang buồn bã thẫn thờ, nghe mới ngẩng đầu lên nói:

“Mẹ, ngài không cần quan tâm việc này. Anh Hai đã giúp con tìm được
việc, gần đây Sở Binh mã ngũ thành đang thiếu một chỗ.”

Thái phu nhân sững sờ một lúc, Cố Đình Vĩ vội vàng nói: “Nói ra việc ở

Sở Binh mã còn tốt hơn cấm vệ doanh vệ nhiều.”

Qua một hồi lâu, Thái phu nhân mới nói: “Anh hai con đúng là có khả

năng.”

“Anh rể cả của chị dâu, chính là Nhị gia nhà Trung Cần Bá phủ họ Viên,

giờ đang làm quản lý một thành, nghe nói là tính tình hào sảng khí khái,
con cũng mong được kết giao.”

“Chị dâu hai con cũng coi như có khả năng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.