THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1992

vợ lẽ giống như cái đinh trong mắt. Nó chợt giật mình trong lòng, nhớ tới
lời Tiết tiên sinh đã dạy, gặp chuyện gì cũng phải suy nghĩ ngay thẳng,
không được tự mình nghĩ ngợi lệch lạc, tâm ngay thẳng, lòng dạ khoáng
đạt, tâm sáng mắt trong.

Nó thầm hổ thẹn, lại quên mất lời tiên sinh dạy! Từ lâu nó đã hạ quyết

tâm, từ nay về sau phải học giỏi, phải được như Tiết tiên sinh, không thua
đấng mày râu, làm người chính trực trong sáng, có thể ngẩng đầu ưỡn ngực
mà làm người, không muốn… không muốn giống như mẹ đẻ.

Dung nhi giương mắt nhìn lên phía trên, cha đang nhìn về phía mẹ cả

cười dịu dàng, một tay giúp bà cầm lò sưởi tay, trong lòng nó ủ ê, kỳ thực
dù có em trai em gái hay không, đối với nó cũng không khác gì. Dù mẹ cả
thật lòng đối xử tốt với nó hay là vì danh tiếng, hay vì thương hại nó, hay vì
muốn thể hiện bản thân hiền lành trước mặt cha, tiên sinh đã nói, tốt chính
là tốt, được người đối xử tốt phải mang lòng biết ơn, phải chân thành tích
phúc, khiêm tốn làm việc, chân thành hành thiện. Như vậy mới có thể lưu
lại phúc khí lâu dài, ông trời mới phù hộ.

“… Bé Dung.” Mẹ cả gọi nó, Dung nhi nhanh chóng ngẩng đầu lên, mắt

mở lớn. Phu nhân trẻ tuổi, tướng mạo xinh đẹp được bao bọc trong gấm
vóc quý giá, trên má hiện ra nét ấm áp dịu dàng: “Lại đây, đây là tiền mừng
tuổi của con.”

Đan Quất nâng khay nhỏ có tiền lì xì qua, Dung nhi ngơ ngác nhận lấy.

“Các tiên sinh đều nói con học tốt, lại chịu khó cố gắng, tiến bộ rất

nhanh.” Mẹ cả hiền từ, nhẹ nhàng nói: “Ta và cha còn nghe xong đều rất
vui. Qua năm mới càng phải cố gắng như vậy mới được.”

Dung nhi hơi cúi đầu, trong lòng nó vừa tự hào lại vừa cảm động, lại nói

không nên lời. Nó trước sau cũng không học được vẻ làm nũng cuả mẹ cả,
nhất là lúc cha cũng đang ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.