THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 2000

Không cần biết là gặp người hay nói thích tranh cãi hay là trầm tĩnh

thành thật, Minh Lan đều đối xử khách khí, chưa từng nặng bên này nhẹ
bên kia. Huấn luyện nghiêm ngặt của Thịnh lão phu nhân từ nhỏ đến giờ
mới thể hiện giá trị. Minh Lan ngồi ngay ngắn mỉm cười, từ đầu tới cuối
đều hiền lành ôn hòa, rất dễ khiến người ta động lòng. Nàng không nhiều
chuyện nhưng nói chuyện thân mật thú vị. Không được mấy ngày, bên
ngoài đều khen Minh Lan tính tình tốt, người nhìn cũng phúc hậu.

Minh Lan tự mình đắc ý vô cùng, ánh mắt của quần chúng vẫn rõ như

ban ngày đấy.

Ngoài những lần xã giao rườm rà, khi thu lễ lại vô cùng vui vẻ. Người

trên quan trường đa phần đều thông minh, ngoài những tâm phúc thật sự
đáng tin cậy, thường mọi người sẽ không nâng cao hòm bạc đến đặt quan
hệ, càng không giấu diếm ngân phiếu đến thể hiện lòng kính trọng.

Từ Mân Nam đưa tới, từng viên châu trắng ngần tròn xoe xếp vào tráp;

tượng Quân Thế Âm bằng phỉ thúy cao nửa thước, chạm vào còn có cảm
giác ấm áp; còn có bồn cây cảnh cành vàng lá mã não ngọc thạch, trông
như thật; phương Bắc có lông chồn đen, cừu tía, linh miêu, còn có trọn một
miếng da chồn hoàn chỉnh, sờ vào mềm mại không thể tin nổi, còn có mật
gấu, cao hổ cốt…

“Thật sự, không ngại sao?” Minh Lan hơi có chút suy nghĩ quê mùa, vừa

mừng vừa lo… đều là hợp pháp sao.

Vẻ mặt lão Công Tôn tự nhiên: “Nếu không nhận lại còn là chuyện

không tốt.”

Nếu để Minh Lan đi phủ Thẩm quốc cữu nhìn một cái, đoán là sẽ không

kích động như vậy. Quan lại quanh năm ở ngoài biên cảnh, không ngóng
được tiếng gió, không biết hướng đi của triều đình, giờ không ra sức thì đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.