THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 2019

“Em nên đi lại nhiều hơn, nhưng bây giờ tuyết vẫn chưa tan, trời lại lạnh,

cẩn thận kẻo bị lạnh cóng.” Không biết bắt đầu từ khi nào, Thiệu thị đã
quen với giọng điệu làm nũng của cô em dâu trẻ tuổi, chị ta trả lời đầy tự
nhiên. Từ hồi gả cho ông chồng ốm yếu, chị ta bèn quen việc chăm sóc
người khác, có điều con gái chị ta sớm trưởng thành, độc lập, không cần chị
ta bận tâm. Minh Lan thì cứ như con bạch tuộc, suốt ngày làm nũng với
Thịnh lão phu nhân, thấy người thuộc dạng bảo mẫu này bèn nảy sinh phản
ứng tự nhiên. Đôi bên liền biến thành kẻ hát người khen hay.

“Nhưng em vẫn muốn đi dạo, buồn bực tới nỗi sắp mòn cả xương rồi.”

“Vậy… Hay là, chúng ta đi dạo vài bước ở hành lang đi.”

Thái phu nhân sầm mặt, lẳng lặng ngồi yên trên giường La Hán, không

nói không rằng. Hướng ma ma nháy mắt ra hiệu cho hai đứa hầu, bọn
chúng bèn mau chóng thả tấm rèm gấm bông dày xuống rồi ra ngoài. “Vợ
Bành Thọ thật không được cái nước nôi gì, mới có mấy câu đã sợ cuống
lên!” Hướng ma ma nhỏ giọng. Thái phu nhân vẫn im lặng như cũ.

“Ngài… Thật sự giao hết sổ sách?” Hướng ma ma thăm dò: “Tôi thấy

Nhị phu nhân không hề vội.”

Thái phu nhân vỗ mạnh xuống giường, dằn giọng: “Nó đương nhiên

không vội. Đánh rắn phải đánh dập đầu, năm trước thằng chồng nó thu hồi
hết sản nghiệp có lãi trong phủ, bây giờ tiền bạc trong nhà đều nằm trong
tay chúng nó. Hừ, nếu tôi không đưa sạch ra, qua năm nay tiền bạc quay
vòng trong nhà hết nhẵn, bọn chúng không trả tiền, chẳng lẽ tôi phải trả?!”

Hướng ma ma lặng thinh, qua giây lát bèn nói: “Ngài xem, liệu Nhị phu

nhân có tính toán nợ cũ không?”

Thái phu nhân bấy giờ mới nở nụ cười âm hiểm: “Tôi chỉ mong sao nó

bắt tay vào tra xét, phải tra ra chuyện mới hay. Nhà như nhà ta đâu thiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.