THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 2021

khi ăn xong đều gọi một đám người tới, hỏi han đôi lời, cười tủm tỉm hoà
nhã, khiến đám nô bộc vốn thấp thỏm lo âu bèn thả lỏng đôi chút, sau đó
thì y kiểu cũ, bảo Lục Chi và Nhược Mi ghi chép lại.

Tra hỏi trước sau trái phải ba đời, không phải không khiến đám nô bộc

nảy sinh mâu thuẫn, kẻ đứng mũi chịu sào chính là bà mẹ của Mạc tổng
quản. Người trong phủ gọi bà ta là bác gái Mạc, hồi trẻ từng hầu hạ trong
phòng của bà nội Cố Đình Diệp, cũng khá có thể diện, đến tuổi lấy một gã
sai vặt trong phủ, do khéo miệng mà kiếm được một chân chạy việc trong
phủ cho con trai. Mạc quản gia chăm chỉ cần mẫn, từ từ được quản lý việc
vặt, đến khi lão hầu gia về kinh sau mấy năm trấn thủ biên cương, lão tổng
quan về hưu, Cố Yển Khai thấy hắn ta chu đáo chững chạc, bèn cho tiếp
nhận vị trí.

“Lão bà đây từng này tuổi rồi, cả đời bán mạng cho nhà họ Cố, năm xưa

còn hầu hạ lão thái phu nhân, kẻ nào dám chà đạp hả! Mấy đứa tiểu nhân
chó cậy thế chủ như chúng bay dám tra hỏi bà đây hả!” Đôi gò má bà ta
ửng đỏ tựa như uống hai chén rượu, càng lúc càng ngông cuồng tùy tiện, ồn
ào lớn giọng trong vườn của Gia Hi cư, đám Hạ Hà đều không ngăn được
bà ta. “Đừng nói tới phu nhân, ngay cả Thái phu nhân, Đại phu nhân, còn
cả Tứ lão phu nhân Ngũ lão phu nhân, ai mà chẳng phải niệm tình hầu hạ
trước mặt lão Thái phu nhân mà khách khí, bây giờ lại bị xoi mói thế
này…”

Đan Quất hầu hạ trong phòng tức run cả người, nói nhỏ: “Phu nhân, để

tôi ra ngoài quát bảo ngăn bà ta lại!” Lục Chi nghiến răng, tựa hồ không
kiềm chế nổi chỉ chực vọt ra. Minh Lan thì ngồi ngay ngắn trước bàn, viết
một chữ Khải lớn một cách vững vàng, vẻ mặt bình tĩnh thản nhiên.

“Lục Chi, sai người chặn họng bà ta, trói tay chân, vứt vào phòng

ngang.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.