THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 2085

kẻi có suy nghĩ gian dối bên người, nàng không muốn mạo hiểm như vậy.

Bước thong thả trở về nhà, Tiều Đào đầu tiên là hầu hạ Minh Lan đổi

sang dép mềm, dựa nghiêng vào đầu giường rồi mới thấy Đan Quất dẫn
người đi vào. Lần này chị ta không có nửa phần do dự, hiên ngang tiêu sái
đi trước, phía sau là Thải Hoàn cùng Hạ Ngọc đang ấm ức. Ả ta vừa thấy
Minh Lan đã quỳ phịch xuống: “Phu nhân, em biết sai rồi, tha cho em lần
này.” Một đứa thì liên tục rập đầu lạy, một đứa thì không ngừng bao biện:
“Chúng em tôivốn vẫn nhìn kỹ bếp, ai ngờ có người tìm tôi nói chuyện,
đúng lúc Hạ Ngọc ra ngoài đi tiểu… tôi mới rời đi một lúc… phu nhân, tha
cho tôi lần này…”

Hạ Ngọc cũng sợ thật rồi, cùng rập đầu lạy.

Minh Lan lặng lẽ ngồi trên cao, mắt nhìn sang bình sứ men xanh vẽ hoa

văn song ngư, nhìn tới chân bàn nhỏ bằng gỗ mun nạm bạc rồi mới nhìn tới
Thải Hoàn. Lòng nàng hơi hơi thương hại, lần này là nàng cố ý. Xử lý đứa
hầu cũng không phải việc khó, chỉ cần chủ nhân có lòng này, luôn có cách
để bắt lỗi.

Thải Hoàn vốn ôm oán hận trong lòng, lại chẳng phân tốt xấu mà qua lại

với người ngoài viện, rất dễ bị người có ý xấu lợi dụng. Giờ mình đang
mang thai, phải vô cùng cẩn thận, Thải Hoàn vừa không trung thành lại đầy
ý xấu trong đầu, nàng không muốn giữ lại bên mình.

“Ai tới tìm chị nói chuyện?” Giọng nói Minh Lan vang lên giữa chừng.

Thải Hoàn lau gò má, ấp úng không nói ra được cái gì. Đan Quất cười

lạnh một tiếng, thay ả ta nói: “Một đứa hầu bên người Hướng ma ma, tên là
Linh Lung.”

Minh Lan khẽ cười, Thải Hoàn ra sức rập đầu lạy: “Phu nhân, là tôi

không tốt, tôi sai rồi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.