THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 2088

tay đón lấy, trên đường không được trao tay, còn lại thuốc thang đều dùng
bếp trong viện. Bếp này ngoại trừ có người chuyên trông giữ, mỗi bên
thường có hai người canh, dù có một người đi ra ngoài, người khác cũng
phải trông coi, không được rời mắt khỏi bếp.

“Hôm nay hai người các cô phải trông bếp. Hạ Ngọc đã báo với cô là đi

tiểu nhưng nửa đường lại lẻn đi về phòng ăn điểm tâm, sau đó lại nói
chuyện phiếm với một đứa hầu khác, nán lại quá lâu. Thải Hoàn càng
không đúng, dám tự ý rời chức trách.” Thôi ma ma nói đâu ra đấy, “Hôm
nay nếu không phạt các cô, sau này không có cách nào quản người bên
ngoài. Trong viện này, các cô không thể ở lại…”

Bà ta còn chưa nói xong, Hạ Ngọc đã khóc long trời lở đất, ngược lại

Thải Hoàn lại bình tĩnh, thẳng lưng cao giọng nói: “Thôi ma ma nói đúng
lắm, nhưng tôi là do Vương phu nhân sai tới hầu hạ phu nhân. Thôi ma ma
đuổi tôi đi như vậy, sau này Vương phu nhân hỏi đến tôi, không biết Thôi
ma ma trả lời thế nào.”

Thôi ma ma giận không nhẹ, đang muốn mở miệng mắng đã nghe thấy

từ ngoài cửa truyền tới giọng đàn ông trầm thấp uy nghiêm: “Xảy ra
chuyện gì?!”

Mọi người cùng quay đầu lại, chỉ thấy Cố Đình Diệp mặc quan phục đỏ

thẫm, một tay cầm mũ quan bằng vải sa đen, mặt sa sầm đứng đó. Minh
Lan bị dọa sợ, hôm nay nàng thấy còn sớm, cố tình chọn lúc này để ra tay,
tránh cho Cố Đình Diệp thấy mà phiền lòng.

“Hầu gia trở về.” Nàng vội vã bước xuống giường, muốn xỏ chân vào

dép bước tới.

Cố Đình Diệp xoải bước dài đi tới, đè Minh Lan lại, giọng nói mềm mại:

“Em ngồi, đừng vội đứng dậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.