THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 2089

Tiểu Đào đứng cạnh lanh trí tiến lên, hai tay đón mũ quan, nhanh như

sóc chạy đi rồi dứt khoát không quay trở lại, chỉ trốn ở cửa lén lút quan sát
hiện trường.

Cố Đình Diệp ngồi cạnh Minh Lan, một tay buông xuống giường, vẻ mặt

không chút thay đổi: “Ma ma nói tiếp, nên phạt thế nào.”

Thôi ma ma có vẻ khó xử nhìn Minh Lan, cuối cùng thì vẫn là đứa hầu từ

nhà họ Thịnh tới, xử phạt trước mặt chồng cô chủ, có vẻ hơi mất mặt nhà
họ Thịnh. Ngay cả Minh Lan cũng phân vân, không biết mở miệng thế nào.

Dưới ánh mắt uy nghiêm của Cố Đình Diệp, Thôi ma ma đành phải nói

thật: “Thải Hoàn đi góc Tây trông viện trống, Hạ Ngọc vào cổng trong
nghe sai sử…” Bà ta càng nói càng nhỏ giọng, thấy ánh mắt cầu cứu của
bà, Minh Lan đành phải nhanh chóng tiếp lời: “Cũng không phải lỗi gì lớn,
chỉ là không phạt bọn họ, sau này không tiện xử lý người bên ngoài. Xong
rồi, các người lui đi.”

Nàng không có thù sâu oán nặng gì với Thải Hoàn, được rồi, thật ra nàng

vừa không quyết đoán cũng không có lá gan đẩy người ta vào chỗ chết, sau
này mình sinh đứa tẻ rồi, có thời gian rảnh tìm nhà chồng cho cô ta là được.

“Hầu gia!” Thải Hoàn tuôn nước mắt như mưa, khéo léo tránh khỏi hai

bà hầu kìm kẹp, té nhào xuống bên chân Cố Đình Diệp, “Cầu xin ngài khai
ân, nói với phu nhân đừng đuổi em đi. Sau này em thành tâm hầu hạ, là phu
nhân nhà họ Thịnh sai em tới, sao có thể đuổi em đi, sau này cha mẹ em
sao có thể ngẩng đầu gặp người!” Sức lực lại lớn, lôi kéo đến nhăn nhúm
vạt bào phục của Cố Đình Diệp.

Thôi ma ma cuống lên, tiến lên túm lấy tay Thải Hoàn, cứng rắn kéo tay

ả ta ra, Lục Chi giận dữ, bước tới túm lấy một cánh tay kia, ra sức kéo ra
ngoài.

“Chậm đã.” Cố Đình Diệp nói, nghi ngờ nhìn Thải Hoàn: “Là ngươi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.