THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 248

mịn, trong trẻo nền nã, óng ả mượt mà, thanh khiết vô cùng, liền khen:
“Thực sự là ngọc tốt, ngọc đẹp như vậy chị chưa thấy bao giờ đâu.”

Trong lòng nó thầm nghĩ, ngọc này quý hơn ngọc của mình, nếu mà

mình là người vào Thọ An đường, ngọc này còn không phải của mình sao.
Nhớ ra bản thân bị lão phu nhân từ chối, nó không khỏi âm thầm oán trách.

Như Lan ở bên cạnh cũng không rành lắm về ngọc. Từ lúc vào học

đường, nó vẫn nhìn chằm chặp vào khối ngọc trước ngực Mặc Lan, chẳng
qua là nghĩ đến lời Vương thị dặn dò nên vẫn nhẫn nhịn. Giờ lại thấy mọi
người đều bàn về ngọc liền không nhịn được mà nói: “Em Sáu cẩn thận
nha, chị Tư xem trọng ngọc của em, sau này về tìm cha ăn vạ, nhõng nhẽo
chùi nước mắt, không chừng ngọc này của em liền rơi vào tay chị Tư đấy.”

Trường Phong nhíu mày, quay đi đọc sách, Mặc Lan đỏ mặt, buồn bực

nói: “Em Năm nói thế là ý gì? Thế không phải ý là chị chuyên tranh giành
đồ đạc của chị em hay sao?”

Như Lan nhận được ánh mắt cảnh cáo của Trường Bách, nghĩ tới trận

đòn nọ liền mềm giọng, chậm chạp nói: “Không có ý gì đâu! Chỉ là thấy cái
khóa ngọc của chị Tư thì nghĩ ngợi lung tung thôi, chị đừng để bụng.”

Minh Lan lập tức nhìn khóa ngọc trước ngực Mặc Lan, chỉ thấy đó cũng

là một khối bạch ngọc thượng đẳng ôn dịu. Hơn nữa, ngạc nhiên ở chỗ,
phía trên miếng ngọc đúng là ánh lên màu mực từ đậm tới nhạt, đậm nhạt
rất vui mắt, vừa nhìn một cái thấy tựa như một bức tranh sơn thủy thì
không khỏi âm thầm tán dương. Mặc Lan tức giận nói: “Đây đúng là ngọc
Vương gia đưa tới, cha vừa nhìn khối ngọc đã thấy hợp với tên chị nên mới
cho chị, sau đó cha lại lập tức nhờ người tìm khắp nơi mới được miếng
ngọc phù dung thượng hạng đền cho em còn gì, vì sao em còn không chịu
bỏ qua.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.