THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 266

Thịnh Trường Bách này là đúng là ngoại tộc trong Thịnh phủ, trời sinh

tính tình trầm mặc ít nói, phẩm hạnh đứng đắn nghiêm cẩn. Tính như ông
cụ non, dù là đọc sách hay hành sự đều tự giác, lão luyện, hoàn toàn tương
phản với Thịnh Hoành khéo léo rộng rãi. Có người nói anh ấy giống ông
ngoại Vương đã qua đời, nghe đâu đối với mẹ đẻ Vương thị thường làm bộ
mặt phớt lờ.

Nụ cười này hôm nay ước chừng đến em gái ruột Như Lan cũng chưa

từng được hưởng, Minh Lan rụt cái cổ lạnh cứng của mình lại.

Lúc này Trường Phong không nhịn được mở miệng: “Em Sáu làm thế

không đúng.” Mọi người đều nhìn cậu ta, chỉ thấy Trường Phong nhíu mày
nói: “Mấy đứa nha hoàn này mới vào không lâu, quy tắc còn chưa học hết,
làm sao nhận biết được thế nào là thông minh hiền lành? Tất nhiên là vì chủ
mà cãi nhau rồi.” Trường Bách không nói thêm gì, chỉ hơi nhếch miệng
cười, Minh Lan ồ một tiếng nói: “Anh Ba nói có lý, để em đổi sang hỏi cái
dễ phân biệt hơn.”

Sau đó Minh Lan quay ra hỏi ba đứa nha hoàn kia bằng vẻ nghiêm túc:

“Các em tuổi nhỏ không hiểu phép tắc, nhưng đều có mắt, ta lại hỏi các em:
ba cô ở đây, cô nào nhan sắc đẹp như chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt
thẹn, như hoa như tiên trên trời nhất? Cái này là rất rõ ràng nhé.”

Minh Lan nói một hơi, lời vừa dứt, mọi người lập tức cười một tràng.

Trang tiên sinh tựa vào án cười run người, mấy người khác đều cười phì ra.
Trường Bách cũng lắc đầu cười mỉm, nhưng xen giữa những tiếng cười này
có một tiếng cười rõ ràng không thuộc về nơi này, từ phía tấm bình phong
phía sau Trang tiên sinh truyền tới. Nơi đó có cửa sau, chẳng nhẽ lại có đứa
tôi tớ nào không hiểu chuyện tiến vào.

Sau khi cười xong, mọi người đều nhìn bình phong nghi hoặc, Trường

Bách trầm giọng hỏi: “Ai ở phía sau đấy? Sao dám tự tiện xông vào đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.