THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 298

Lời nói ra vừa nóng nảy vừa tàn nhẫn, tựa như một đao gọn gàng chém

xuống tróc đi từng mảng trên người dì Lâm, chỉ còn lại hèn kém sa sút, dì
Lâm không khỏi khóc nức lên: “Lão gia nói thì nói, hà tất mở miệng ngậm
miệng con đích con thứ làm thiếp đau lòng? Trước đây thiếp đã nói rồi mà,
thiếp sợ mình đây là vợ lẽ cản trở việc chung thân của Mặc Nhi, quả nhiên
là nói trúng mà!”

Thịnh Hoành hừ một tiếng nói: “Lỡ cái gì mà lỡ? Do tự nàng mắt cao

hơn đỉnh đầu, trí óc không tỉnh táo nghĩ quàng nghĩ xiên, với cao cũng phải
có chừng mực thôi chứ! Mặc Nhi xuất thân thế nào, nhà người ta xuất thân
thế nào, nàng cũng không cân nhắc một chút xem, còn ở đấy mà nằm mơ
giữa ban ngày, sao không bảo Mặc Nhi đi làm hoàng hậu luôn đi! Rõ là mơ
mộng hão huyền!”

Dì Lâm uất như bị đao khoét ngực, suy nghĩ một chút liền tựa vào người

Thịnh Hoành, giọng mềm như tơ: “Hoành lang, việc này cũng không hoàn
toàn chỉ là vì thiếp và Mặc Nhi, chàng suy nghĩ một chút về Tề gia, dòng
dõi tốt như vậy, nếu mà có thể kết thân với nhà họ, không phải con đường
làm quan sau này của lão gia nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió sao, Thịnh
gia cũng sẽ có lợi không phải sao? Lão gia đừng ngại, cứ thử một lần xem
sao…” Giọng trầm mềm mại, dịu dàng xúc động.

Thịnh Hoành nghe xong, trong lòng ầm một cái, liền quay sang dì Lâm

nói: “Thử một lần? Nàng là đang bảo ta đi cầu hôn?”

Dì Lâm thấy vậy, mắt đẹp như tơ gật đầu.

Thịnh Hoành hít sâu một hơi, định thần, nổi nóng: “Ta hôm nay thành

thật nói cho nàng nghe, đấy là ý quận chúa muốn nam nữ khác biệt, ám chỉ
không nên để con gái trong phủ cùng học chung! Ý của họ cũng quá ư rõ
ràng, chính là không muốn dây dưa cùng con gái nhà chúng ta! Hơn nữa,
chính là sau này quận chúa có đổi ý cũng không tới phiên con vợ lẽ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.