THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 344

Thân phận của các dì khác nhau, cụ thể là: bạn cũ, nha hoàn hồi môn,

thiếp do đồng liêu tặng, còn có dì Vệ đã chết là lương thiếp gả từ bên ngoài
vào, về cơ bản thiếp thất xuất thân từ đủ mọi nguồn gốc, Minh Lan thầm
than một câu ——- chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng vẫn đủ nha.( ý chỉ
Thịnh Hoành quan không to nhưng có đủ loại thiếp thất xuất thân khác
nhau).

Vương thị nhấp một ngụm trà, hỏi thăm Minh Lan ở phòng mới đã quen

chưa, Minh Lan nghiêm chỉnh làm theo lễ nghi mà Phòng ma ma đã dạy,
kính cẩn nghe rồi trả lời từng câu. Vương thị vốn tưởng rằng con bé ở chỗ
lão phu nhân được nâng niu đã quen nên hẳn sẽ có chút lơi là phép tắc,
đang định lên mặt giáo huấn, không ngờ nó lại cung kính lễ phép như vậy,
cấp bậc lễ nghi một chút cũng không sai, dáng vẻ ngoan ngoãn, nàng ta
cảm thấy vô cùng thoải mái dễ chịu trong lòng.

“… Nếu như còn thiếu cái gì thì đến nói với ta.” Vương thị dịu dàng dặn

dò Minh Lan.

Minh Lan mỉm cười nói: “Có lời này của phu nhân, Minh Lan trở về

chắc chắn sẽ mặt dày tới lấy đồ.”

Vương thị mỉm cười rồi nói với Minh Lan vài câu, sau đó ánh mắt lưu

chuyển, sắc mặt trầm xuống, nghiêm túc nói: “Trước khi ta đi vào, chị em
các con đang tranh cãi chuyện gì?”

Minh Lan thấy chấn động trong lòng, Vương thị nói thẳng chữ “tranh

cãi” này, xem ra là muốn bới móc sự việc, cúi đầu nhìn về phía Mặc Lan.
Trong lúc nó bất an xoắn cái khăn trong tay thì dì Lâm ở bên kia lại cười
khẽ, khóe miệng nhếch lên lộ ra một chút khinh thường. Minh Lan biết bản
thân mình cũng bị liên lụy, ngay lập tức trầm giọng nói: “Phu nhân thứ tội,
là Minh Lan không tốt, ngày đầu tiên thỉnh an phu nhân đã tới muộn, các
chị dạy con một ít quy củ ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.