THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 36

quan, tương lai cũng có thể giúp đỡ con cháu ông ta, ông ấy tốn có mấy
đồng tiền thôi thì đáng gì. ” Vương thị rất đắc ý.

[‘] Cha của Duy lão gia, bác ruột Thịnh Hoành.

[2] Chức quan trong viện Hàn lâm, giữ việc đọc sách cho vua

“Phu nhân trong bụng nghĩ vậy nhưng nghìn vạn lần đừng nói vậy trước

mặt lão gia. Người nhất định phải cảm tạ lòng tốt của Duy lão gia nhiều
hơn, cũng đừng luôn miệng nhà mẹ đẻ phu nhân thế này thế nọ, cũng đừng
quên trước đây dì Lâm đã làm thế nào châm dầu vào lửa.” Lưu Côn thấy
bệnh cũ Vương thị tái phát liền vội vã nhắc nhở.

Vương thị không vui: “Đúng là cái đồ hồ ly chuyên gièm pha đáng ghê

tởm!”

Lưu Côn không tiện tiếp lời liền đổi chủ đề, cười nói: “Cô Sáu ở chỗ phu

nhân khỏe chứ ạ? Ngày ấy, lão gia tự mình ẵm nàng đi tới từ bên hồ sen, tôi
chỉ biết cô Sáu nhất định là phải theo phu nhân rồi.”

Vương thị nhìn thoáng qua bé gái trên giường rồi nói: “Con bé kia không

còn mẹ ruột, sớm muộn gì cũng về tay ta lo liệu, ta đây cũng biết thế nhưng
cũng không làm sao nuốt trôi cục tức này. Trước đây tiện tỳ họ Lâm kia
sinh con gái, lão gia thế nào cũng không nghĩ ta là mẹ cả, thế nào cũng
không đem con cho ta nuôi, nói gì mà máu mủ thân tình khó bỏ rồi để cho
dì Lâm tự mình nuôi dưỡng. Nay dì Vệ vừa chết, ông ấy lại nhớ ra ta là mẹ
cả, ta chỉ định an ủi một chút, kéo dài thêm vài ngày nữa, ai dè ngày đó chỉ
dụ hạ xuống, lão gia hùng hùng hổ hổ ẵm đứa bé đến phòng ta, không nói
hai lời bỏ con xuống. Ta bị dọa một trận nên không dám nhiều lời nhận đứa
bé này.”

Lưu Côn niệm kinh Phật, cười nói: “Phu nhân từ bi giúp đỡ, đó mới là lẽ

phải. Bất luận lão gia có mấy vợ bé, phu nhân vẫn luôn là mẹ cả, hơn hết
danh phận này đã được phân định không thể tước đoạt hay xóa bỏ được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.