THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 37

Trước kia dì Lâm giấu giếm lừa gạt lão gia, nay mới đảo lộn quy củ, phu
nhân cứ một mực dạy dỗ con cái thật tốt, tôi thấy lúc này lão gia chính là
đang muốn chấn chỉnh dì Lâm. Bên này phu nhân phải vững vàng, thể hiện
phong thái phu nhân chính thất của gia tộc, nghìn vạn lần đừng làm rối loạn
tình thế.”

“Chấn chỉnh gì chứ? Cùng lắm là mưa to sấm rền một chút thôi, con tiện

tỳ này là bảo bối yêu dấu của ông ấy, ông ấy làm sao mà cam lòng? ”

“Phu nhân nghìn vạn lần chớ nói thế, tôi thấy lúc này không thích hợp

đâu.” Lưu Côn lắc đầu, sáp lại gần, “Phu nhân có còn nhớ rõ Điệp nhi bên
người dì Vệ không?”

Vương thị gật đầu: “Nha hoàn kia thế mà can đảm, dám chất vấn trước

mặt dì Lâm. Nó dám vì chủ tử mà ra mặt, cũng không uổng dì Vệ đối xử
với nó như chị em, không biết về sau thế nào.”

Lưu Côn trầm giọng nói: “ Chồng tôi từ bên ngoài nghe được, dì Lâm

chân trước vừa đuổi Điệp nhi ra thôn trang, chân sau Lai Phúc bên người
lão gia liền đưa người đi rồi sau đó đưa đến Tây viện. Lão gia tỷ mỉ tra hỏi
Điệp nhi gần nửa canh giờ, sau đó thì do lão phu nhân phân xử, chẳng biết
bị đưa đến nơi nào rồi.”

Vương thị hứng thú hỏi: “Thật thế à? Nếu thế, sao hoàn toàn không thấy

lão gia có động tĩnh gì nhỉ.”

Lưu Côn đứng dậy lấy một chiếc quạt, đứng bên cạnh Vương thị nhẹ

nhàng phe phẩy rồi nói: “Chỉ sợ dì Lâm uốn ba tấc lưỡi [3], làm cho lão gia
mềm lòng, cùng lắm cũng chỉ trừng trị mấy tên hạ nhân mà thôi. Triệt tiêu
uy phong của dì Lâm cũng tốt, phu nhân thừa cơ mà hành động một lần.”

[3] Ăn nói trơn tru, giảo hoạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.