THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 440

Thịnh Hoành trừng mắt với Vương thị, quay sang nói hòa nhã: “Minh

Lan, lần này con đi một mình với lão phu nhân tới Hựu Dương nhé, lão phu
nhân lớn tuổi, dọc đường con nên chú ý hơn!”

Minh Lan sẵn lòng đi đây đi đó. Từ khi tới cổ đại nàng chưa từng ra khỏi

cửa, nhưng mà vừa nghĩ tới ngồi xe ngựa, nàng liền mặt ủ mày chau nói:
“Cha nói ngược rồi, thân con vừa thấy xe ngựa là ngất ngư, làm phiền lão
phu nhân chăm sóc con ấy chứ, không thì con đi bộ nhé?” Thịnh Hoành
thấy Minh Lan mặt mày rầu rĩ thì buồn cười, nghiêm mặt mói: “Con cái đồ
chân ngắn, chạy đứt hơi cũng chỉ vừa kịp lễ đầy tháng mà thôi!”

Trong phòng không khí vui vẻ, mọi người đều nở nụ cười, Minh Lan

càng thêm lo lắng: “Hay là con không đi nữa?”

Thịnh Hoành nhìn khuôn mặt xinh xắn nõn nà của Minh Lan, trong lòng

vui vẻ, nói: “Đi chứ! Nhân cơ hội này mà thăm nom họ hàng luôn, còn thắp
hương nhà thờ tổ nữa, anh chị con có quà gì muốn đưa đi tặng thì con mang
hộ nhé.”

Nói xong, Thịnh Hoành đứng lên, con cái hai bên cũng đi theo. Vương

thị đứng lên giúp ông ta sửa sang lại áo gấm thêu mây hạc. Thịnh Hoành
đến bên cạnh Minh Lan, dặn dò: “Minh Lan, khẩn trương sửa soạn đi, chớ
để lão phu nhân bận tâm, ra ngoài phải duy trì phép tắc lễ nghi, sau này tới
kinh thành cũng vừa vặn năm mới, cha dẫn con ra phố ngắm đèn Tết.”

Minh Lan gật đầu như giã tỏi. Thịnh Hoành cười xoa đầu Minh Lan,

xoay người vẫy tay với Trường Bách, sau đó đi nhanh ra cửa. Trường Bách
đuổi kịp theo sau, Trường Phong đứng tại chỗ nhìn theo bóng lưng hai cha
con.

“Cha gọi anh cả đi cùng, cũng không biết có chuyện gì nhỉ?”Mặc Lan

nhìn ra tâm sự của Trường Phong liền giả vờ thuận miệng hỏi bâng quơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.