THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 441

Như Lan khinh thường liếc nó một cái: “Muốn biết hả, đi mà hỏi cha.”.

Sau đó phất khăn theo Vương thị tiến vào phòng trong. Minh Lan sợ nhất
việc này, chân bước không ngừng chuồn ra phía cửa.

Vừa vào buồng trong, Như Lan đã bị Vương thị phủ đầu mắng cho một

trận: “Con quả thực càng lớn lại càng thụt lùi, dù không học được tâm cơ
của con bé Tư thì cũng phải học được chút xíu khôn ngoan biết lấy lòng
của con bé Sáu chứ. Mấy năm nay cha con yêu quý nó hơn, trước mặt mẹ
khen nó không ít lần là hiền lành nhã nhặn, lòng dạ thuần hậu, còn thường
ra rả bảo mẹ chi phí sinh hoạt hàng ngày nhất định không được để nó chịu
thiệt thòi!”

Như Lan hừ khan một tiếng: “Chẳng qua là làm vài đôi giày, mấy cái hà

bao lấy lòng mà thôi!”

Vương thị cả giận: “Giày tuy là chuyện nhỏ nhặt, những đó cũng là tấm

lòng hiếu thảo. Ngay cả mẹ đi đôi giày nó mang tới tặng cũng cảm thấy có
tâm ý, con sao không làm đi? Chỉ biết chằm chặp kèn cựa cãi cọ với cái
Tư! Cha con bây giờ bảo Minh Lan đi nhà thờ tổ dâng hương, đó chính là
để các chú các bác thân thích biết, đứa trẻ này sẽ được ghi dưới danh nghĩa
của mẹ!”

Như Lan hoảng sợ: “Thật ạ? Chị Tư, năm mới chị ta cũng đi nhà thờ tổ,

chẳng nhẹ chị ta cũng …”

“Không rõ, gặp chiêu thì phá chiêu thôi.” Vương thị chán nản ngả người

ra trên kháng.

Bên này hai mẹ con đau đầu không dứt, bên kia, Thịnh Hoành tóc bay rối

đang đi men theo vườn hoa cùng trò chuyện với Trường Bách: “Mấy rương
lễ vật cha đã bảo Lai Phúc sắp xếp. Trước khi đi, mẹ con sẽ điểm qua lại
lần nữa, cha sẽ viết phong thư cho chú Liễu, nếu không có gì bất trắc, sau
khi mãn nhiệm cha sẽ quay về Đại Lý tự nhậm chức hộ bộ thị lang. Con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.