THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 444

hầu…?”

Vú già khóc càng tợn, che khăn nói: “Đúng là tạo nghiệt! … Cái này thì

liên quan gì đến cô chủ nhà tôi? Ả kia luôn mồm nói kính trà cô chủ, nói
mong cô chủ cám cảnh mẹ con ả ba người mà cho ả một danh phận, nếu
không sẽ quỳ không đứng dậy. Hai đứa bé kia khóc cả phủ đều nghe thấy.
Lão thái gia tức quá nôn một ngụm máu rồi ngất đi, lão phu nhân cũng
không chịu nổi, lại đúng lúc cả nhà ông hai đi Tế Nam, này, này, này đây
cũng chẳng có lấy một người có thể làm chủ! Cô chủ nhà chúng tôi tính
tình nhu mì, chỉ biết khóc, chẳng biết làm sao nữa… Ôi, Phật tổ trên cao,
đây là tạo nghiệt gì thế!”

Minh Lan trong lòng căng thẳng, bước nhanh tới hậu viện, vừa rời khỏi

cửa bán nguyệt liền thấy một đám nha hoàn hầu gái đang xì xào bàn tán,
hoặc nói hoặc cười hoặc bình luận. Minh Lan quay sang vú già sai bảo:
“Bác mời ma ma quản sự bên cạnh bà hai nhà bác ra đây, xem xung quanh
xem, rốt cuộc là có chuyện gì?!”

Vú già giật mình, đột nhiên phấn chấn lên, vội vã rời khỏi. Minh Lan

quen thuộc phủ Dư, bèn dẫn theo Tiểu Đào Đan Quất trực tiếp đi vào trong,
đi thẳng đến đình viện, chỉ thấy một người đàn bà áo trắng quỳ ở giữa, hai
bên trái phải ôm một đứa bé trai một đứa bé gái. Ba mẹ con ả khóc lóc ỉ ôi,
Minh Lan bước chậm vòng qua người ả, bước thẳng vào trong nhà.

Vừa vào nhà đã thấy Dư lão phu nhân thở hắt ra nằm trên tháp mềm,

Yên Nhiên yếu ớt ngồi ở bên cạnh tháp, mặt trắng bệnh, thần thái hốt
hoảng. Vừa thấy Minh Lan, nàng liền nắm chặt lấy tay, môi run rẩy nói lẩm
bẩm: “Khiến em chê cười rồi…” Ngay lập tức lên tinh thần, quay về phía ả
kia nói: “Ngươi còn không mau đứng lên, ta sẽ không uống trà ngươi kính!
Cút đi!”

Ả kia ngẩng đầu lên, chỉ thấy ả ta dung mạo đẹp đẽ, dáng vẻ đáng

thương, trán loang lổ vết máu, chắc là do dập đầu mà chảy ra, hai mắt đỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.