THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 501

đuổi theo phía sau giáo huấn, Phẩm Lan cũng không thể thực hiện ý đồ, hai
anh em thường trêu đùa ầm ĩ.

Lý thị thấy gia đình hòa thuận thì lấy làm vui mừng, nhưng nghĩ tới con

gái cả Thục Lan, lại không khỏi u ám, chỉ niệm A di đà Phật trong lòng, hi
vọng con trai con gái mọi sự đều mỹ mãn hòa hợp.

Sau hôn lễ bảy ngày, trên dưới Thịnh gia đồng loạt đi từ đường bái tổ

tiên. Con trai cắt thịt dâng cúng xong sẽ lui ra để nữ quyến bước tới bái lạy,
hạng mục quan trọng nhất chính là giới thiệu Duẫn Nhi trước bài vị tổ tiên
và để các cụ còn sống trong tộc nhận cháu, sau khi nhập tịch, Duẫn Nhi sẽ
thành người nhà họ Thịnh.

Họ Thịnh phát tài muộn, cho nên tổ tiên đã mất không nhiều người lắm.

Minh Lan sau khi bù đầu bù cổ bái lạy, chốc chốc thắp hương, chốc chốc
lại dập đầu, đầu óc vô cùng váng vất chợt nhớ lại sau khi Duẫn Nhi được
ghi tên vào gia phả, bà bác cùng bà nội mình và mấy cụ bà trong tộc có nói
mấy câu, tiếp đó tộc trưởng Thịnh Duy liền viết thêm mấy chữ, là chữ gì
nhỉ?

Ngồi xe ngựa trở về, Minh Lan liền nhịn không được hỏi lão phu nhân,

ai ngờ lão phu nhân lại thản nhiên quăng ra một câu nặng tựa trái bom:
“Ghi tên con dưới danh nghĩa của mẹ cả, sau này con cũng sẽ giống Như
Lan.”

Minh Lan trố mắt, một lúc sau mới lắp bắp: “Sao ạ, sao thế được ạ…?

Quá, hự, mẫu thân biết không ạ?” Thịnh lão phu nhân liếc Minh Lan môt
cái, mặt không đổi sắc: “Bà báo cho nó rồi.”

Suy nghĩ của Minh Lan quánh lại như keo, ngơ ngác ngồi trong xe ngựa:

lão phu nhân hành sự gọn gàng lưu loát, trước đó không để lọt tin tức nào,
sự đã thành mới bâng quơ nói ra. Minh Lan có đầy một bụng những lời
muốn nói lại chẳng biết bắt đầu từ đâu, cuối cùng chỉ ôm cánh tay bà nội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.