THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 555

xúi quẩy.”

Theo lý mà nói, ngoại trừ thái tử cùng hoàng tử còn quá nhỏ, những

vương gia còn lại như nhau phải có đất phong. Người nào được sủng ái hơn
thì đến mảnh đất màu mỡ dân cư đông đúc, bị lạnh nhạt thì đến biên khu
hẻo lánh, nhưng tình hình bây giờ có chút quỷ dị, thái tử thì mãi chưa lập,
hai vị vương gia Tam Tứ đều được hoàng đế ngầm đồng ý cho ở lại mà vị
Lục vương gia này địa vị không cao không thấp, phong vị Quận Vương, đất
phong ở Đại Lương.

Năm ngoái lúc lão hoàng đế chính thọ sáu mươi tuổi, Lục vương gia đến

chục thọ có dẫn theo ba thằng nhóc, làm Tam vương gia không sinh được
thằng con nào nhìn mà đỏ cả mắt, nhất là thằng bé mới bốn năm tuổi kia,
mập mạp trắng trẻo, dáng vẻ ngây thơ đáng yêu. Tam vương gia càng nhìn
càng thích, Lục vương gia huynh đệ tình thâm, Lục vương phi thấu hiểu
lòng người, thường đưa theo thằng bé tới chơi nhà anh Ba.

“A, em hiểu rồi, lúc còn ở Kim Lăng em có nghe nói Tam vương gia

muốn nhận một thằng cháu làm con thừa tự, có phải con của Lục vương gia
không?” Minh Lan bừng tỉnh đại ngộ, nhưng ngay lập tức lại hồ đồ, “Ể?
Nhưng cái này có liên quan gì tới chị Tư? Đây là chuyện trong hoàng thất,
chúng ta làm sao mà chen miệng?”

Như Lan hài lòng: “Nhà Lục vương gia còn có một vị huyện chúa[‘]

nương nương khỏe mạnh, thọ đản thánh thượng sắp tới đây, Lục vương phi
đưa một trai một gái lên kinh.”

[‘] cấp bậc của nữ quyến được phong tước hoàng gia, kiểu như quận

chúa.

Minh Lan động não suy nghĩ một lát, thử thăm dò hỏi: “Hay là họ với

quận chúa Bình Ninh tình cảm sâu đậm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.