THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 594

Minh Lan liếc nhìn Mặc Lan, Mặc Lan bị nhìn trúng, ngồi nhấp nhổm.

Minh Lan quay đầu, cân nhắc giọng điệu nói: “Không thể nói là thân nhất
được, chẳng qua là hợp ý nhau thì nói nhiều thêm hai ba câu mà thôi.”

Liên nhi là kiểu người không biết che giấu, lập tức nói: “Sao chị kia

không chịu gả cho chú hai nhà chị?”

Minh Lan như lọt vào sương mù, hoàn toàn mù mờ, hỏi ngược lại: “Chú

hai chị là ai?” Liên nhi thấy vẻ mặt Minh Lan ngô nghê, sốt ruột, gầm nhẹ:
“Thì là cậu hai phủ Ninh Viễn hầu đó! Vừa rồi có đứng bên cạnh lão hầu
gia mà!”

Minh Lan chớp mắt đã hiểu, giống như bị đánh cho một côn ngửa ra phía

sau, trong bụng tự mắng mình là heo, vừa rồi dập đầu đến choáng váng, dĩ
nhiên quên béng gốc rễ vụ này rồi.

Thế hệ đầu nhà Tương Dương hầu với nhà Ninh Viễn hầu vốn là anh em,

có điều đời thứ hai nhà Tương Dương hầu không có con trai, cũng chẳng
biết vì sao lại thế, ông ta không nhận con cháu anh em nhà mình làm thừa
tự, mà lại về quê nhận một người tộc Cố hầu như chẳng quan hệ gì làm
thừa tự, từ đó trở đi, Tương Dương hầu với Ninh Viễn hầu bèn cắt đứt liên
hệ, ngay cả tên tự vai vế lớp con cháu cũng không giống nhau nữa.

Có điều bây giờ, con trai độc nhất của Tương Dương hầu mất sớm, chỉ

còn một đứa con gái là Bình Ninh quận chúa, ông ta cố gắng đến năm sáu
chục tuổi thì hay bản thân mình đến cùng là không thể sinh được con trai,
buộc phải nhận cháu trai họ làm thừa tự. Cho nên vừa rồi bên cạnh lão hầu
gia mới có một đám con cháu họ Cố tụ tập như thế, e là đều nhằm vào tước
vị cả, cha của Liên nhi chính là một trong những đứa cháu của lão hầu gia.

Vừa rồi trong đám người đứng đó có vị hôn phu trước kia của Yên Nhiên

sao? Chết tiệt, thế mà lại không để ý nhìn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.