THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 598

đại tộc ở Giang Nam, cho nên khuôn viên ở đây cũng phỏng theo khuôn
viên kiểu Giang Nam, nếu như vào lúc xuân về hoa nở thì rất thích hợp để
ngắm nhìn.” Liên Nhi tiếc hận nhìn ra ngoài cửa sổ, dáng vẻ vô cùng mong
muốn được ra bên ngoài.

Minh Lan nhìn bên ngoài trắng mịt mùng, lạnh đến rùng mình khẽ rụt

ngón chân, nhìn Liên Nhi cười nói: “Chị là người trong tộc, lúc nào mà
chẳng tới được? Đợi trời ấm lên thì đi.”

Liên nhi lắc đầu, khổ sở nói: “Quận chúa nhiều phép tắc lắm, thân thích

ở chi thứ như bọn chị có muốn lui tới cũng khó khăn, huống hồ gần đây cô
ấy thường mời khách quý đến, bình thường cũng chẳng gọi bọn chị đến
nhà.”

Như Lan đang buồn phiền thì nghe được mấy câu này, cuối cùng cũng

hồi phục tinh thần, hỏi: “Có phải Gia Thành huyện chúa không? Bên ngoài
đều nói quận chúa và Lục vương phi qua lại thân thiết đấy.” Liên Nhi giả
bộ thần bí: “Tôi cũng không nói thế,… Ai da, nhắc tới Tào Tháo là Tào
Tháo đến.”

Đương lúc nói chuyện, hầu gái bên ngoài truyền vào, Lục vương phi

cùng Gia Thành huyện chúa tới.

Bình Ninh quận chúa dẫn đầu ra nghênh đón, khách nữ đang ngồi lập tức

đứng lên, hoặc theo ra bên ngoài, hoặc đứng chờ ngay ngắn tại chỗ. Hai cô
Lan và Liên nhi ngồi ở góc không làm người khác chú ý, ba cô gái ung
dung lui sang một bên.

Một lúc sau một đoàn nữ quyến phần phật áo gấm trâm rạng tiến vào,

dẫn đầu là một người phụ nữ trung niên xinh đẹp đang nói chuyện thân
thiết với Bình Ninh quận chúa. theo sau là một thiếu nữ bừng bừng khí thế,
Minh Lan biết rõ, đó là mẹ con Lục vương phi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.