THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 599

Lục vương phi trắng trẻo phúc hậu, vận áo bối tử đỏ thẫm hoa văn tròn

kim tuyến, trông vô cùng nhã nhặn, bên người có rất nhiều nữ khách tụ tập
vấn an. Minh Lan lại nhìn Gia Thành huyện chúa, chỉ thấy nàng ta duyên
dáng, khí độ cao quý, lộ khuôn mặt trái xoan dặm phấn mỏng, Minh Lan
không nhịn được cười, khẽ nói: “Huyện chúa cũng có vài phần tương tự
quận chúa.”

Liên Nhi vỗ vai Minh Lan, khẽ nói: “Em nói đúng quá, chị cũng cảm

thấy như thế.”

Gia Thành huyện chúa ước chừng khoảng mười lăm mười sáu tuổi,

đương thì hoa ngậm nụ hé nở, được bảy tám vị quý nữ vây quanh nói
chuyện, tựa như muôn sao vây quanh trăng, chốc lại cười duyên chốc lại
pha trò, có vài phần tương tự Bình Ninh quận chúa.

Lại nhìn Bình Ninh quận chúa, nàng ta hôm nay vận hết nhiệt tình để đối

đãi với Lục vương phi, nhiệt tình như thể chị em ruột thịt, những người còn
lại cũng không thể nào chen vào, Như Lan âm thầm trừng mắt, bỗng nói
khẽ:”Rõ là nịnh bợ!”

Minh Lan lại càng hoảng sợ, vội nhìn ra bốn phía, cũng may tiếng người

ồn ào, không ai nghe thấy. Minh Lan vội kéo Như Lan vào giữa đám người,
bước tới góc tường tìm cái ghế con, Liên Nhi cũng đi theo.

Minh Lan lựa câu chuyện, lôi kéo Như Lan nói về phong cảnh Tuyền

Châu ở phía nam một hồi, Liên Nhi còn chưa rời kinh thành bao giờ, vô
cùng tò mò. Minh Lan lúc bấy giờ ốm tới mức nhũn cả đầu, nên cũng
chẳng hay, hai cô gái liên tục truy vấn. Như Lan cuối cùng cũng hăng hái
lên, kiêu ngạo tiếp tục kể tỉ mỉ, ba cô gái hỉ hỉ hả hả, ấy thế mà lại hợp
nhau.

Mãi mới nói đến món ăn vặt ở Tuyền Châu, bánh bao nhân củ cải xắt sợi,

Như Lan nói đến thơm nức mũi, dường như khiến cho Liên Nhi chảy cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.