THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 601

Liên Nhi mừng rỡ, lại dặn dò đứa hầu mấy câu, sau đó kéo Như Lan đi

trước.

Minh Lan vừa thầm kêu không may vừa đi theo sau đứa hầu kia ra ngoài,

đến một gian phòng thì ngồi xuống. Đứa hầu nhỏ nhanh chóng bưng ra một
chậu nước ấm, giúp Minh Lan xắn ống tay áo, tháo vòng tay xuống, cẩn
thận rửa sạch sẽ, sau đó lại lấy khăn sạch cho Minh Lan lau khô tay, rồi lại
giúp Minh Lan đeo lại đồ trang sức. Sau một lát thì mọi thứ đều hoàn hảo.

Minh Lan thấy động tác nó lưu loát, thì hơi bất ngờ, vừa gỡ tay áo vừa

trêu nó: “Nhìn em lanh lẹ như thế, như thể thường xuyên rửa tay cho người
khác, chẳng nhẽ em hay làm đổ mứt táo lên tay người khác đúng không?”

Đứa hầu kia cực kì lanh trí, cười ngọt ngào nói: “Xem cô nói kìa, nô tỳ

nào có gan đó.” Nói rồi nó không ngừng lén quan sát Minh Lan, còn khen
một câu: “Cô xinh đẹp quá, tính cách cũng hòa nhã, cứ như là tiên nữ ấy.”

Minh Lan thầm than: Rốt cuộc là hầu phủ, nhìn tố chất đứa hầu này mà

xem, mồm miệng tay chân đâu ra đấy!

Sau đó, đứa hầu này bèn xung phong dẫn đường cho Minh Lan: “Cô đi

đường tốt lành, em dẫn đường cho cô. Đường này tuy quanh co nhưng đến
sân khấu kịch thì gần hơn đấy ạ.”

Minh Lan là đứa mù đường, chỉ biết thành thật đi theo, xuyên qua cửa

thùy hoa, thấy nha hoàn hầu gái đi đi lại lại như thoi đưa. Minh Lan bỗng
thảng thốt, thấy không ổn, nha hoàn hầu gái hôm này đều đồng loạt mặc bỉ
giáp bó màu xanh lam, sao đứa hầu này lại không mặc thế? Có điều chuyện
tôi tớ trong phủ, nàng cũng không tiện hỏi nhiều.

Đứa hầu dẫn Minh Lan đi nhanh, rẽ đông quẹo tây, càng đi lại càng thấy

hẻo lánh. Minh Lan bắt đầu thấy bồn chồn trong lòng, liên tục hỏi, mỗi lần
đứa hầu kia đều nói: Sắp đến rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.