THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 655

nghiệp thật tốt, ra sức để thành phú hộ số một trong huyện, sau đó nuôi một
hai con chó chăm ba bốn nhành hoa, dù thế nào đi chăng nữa, đây chẳng
phải là quá mĩ mãn ư!

Nhưng mà Thịnh lão phu nhân cũng nói: không vội, lại quan sát thêm

một chút, vạn nhất lại có người thích hợp hơn, tóm lại bà muốn quan sát Hạ
Hoằng Văn thêm chút nữa, cân nhắc rồi lại cân nhắc Lý Úc, nói không
chừng lại có thêm một Trình Giảo Kim nữa nhảy vào (:-S).

Mặc Lan cùng Như Lan nhìn Minh Lan ở nơi này liên tục lắc ống thẻ,

trên mặt nở nụ cười ngây ngô. Như Lan không kiên nhẫn đẩy nàng một cái,
sau đó tùy tiện lắc ra một tấm thẻ, Minh Lan đứng dậy, ba chị em giơ thẻ ra
so sánh, từ lớn tới nhỏ theo thứ tự là: thượng trung, trung hạ, hạ hạ.

Mặc Lan cùng Như Lan đều có vẻ mặt rất đắc ý, sau đó làm như cảm

thông nhìn cái thẻ đáng thương trong tay Minh Lan kia, cùng khuyên giải
an ủi: “Chẳng qua chỉ là một cái thẻ rách thôi mà, em đừng để trong lòng.”

Minh Lan rất bình tĩnh: cái thẻ này phản ánh cảnh ngộ của nàng thật

chân thực.

Cửa đại điện là chỗ giải xăm, dăm ba vị sư già ngồi ở chỗ đó. Ba cô Lan

bẩm qua với lão phu nhân và Vương thị, sau đó cùng hầu gái hầu già đi qua
chỗ giải xăm, mới đi tới gần chỗ kia, đã gặp một thiếu nữ trẻ tuổi quần áo
đẹp đẽ được một đám vú già vây quanh ngồi ở chỗ đó. Nàng ta ngồi quay
lưng lại nên không nhìn được dung mạo, chỉ nghe thấy vị sư già đối diện
nàng nói: “……..khi Tần Quỳnh bán ngựa, chính là lúc có hi vọng, trước
mắt mặc dù cô có chút không thuận lợi, nhưng cứ thuận theo tình thế mà
làm, chắc chắn có thể vén mây mù thấy trăng sáng……….”

[‘]Tần Quỳnh bán ngựa: Tần Quỳnh là một trong những khai quốc công

thần phò trợ Đường Thái Tông, sáng lập nên triều đại nhà Đường, có một
câu chuyện nổi tiếng về Tần Quỳnh và chú ngựa quý Hoàng Phiêu của ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.