THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 662

Như Lan vốn dĩ cũng không muốn thành thật mà ở lại, vừa nghe đến đây

thấy hứng thú, chạy đến bên người Vương thị lắc lắc tay làm nũng nói:
“Mẫu thân, người nói trong kinh thành nhiều quy củ, ngày thường trói buộc
bọn con, một chút tự do cũng không có, bây giờ khó có được lúc đi chơi, để
chúng con đi chơi một lúc đi.”

Thấy con gái cầu xin, Vương thị cũng động lòng, quay đầu nhìn Thịnh

lão phu nhân, chỉ thấy lão phu nhân tựa lưng vào giường la hán, mắt nhắm
hờ nói: “Bảo mấy ma ma đi cùng đi, trông coi cho kỹ.” Vương thị biết là bà
đã đồng ý, thì quay đầu nói với Như Lan: “Chỉ được đi một canh giờ, xem
xong thì lập tức trở về!”

Như Lan mừng rỡ, cúi chào Vương thị cùng lão phu nhân rồi nhảy nhót

như con khỉ con, quay người liền đi rủ rê Minh Lan. Minh Lan đang mệt,
nhờ Vưu ma ma bên người chuyển lời: “Tôi không đi, bảo là tôi nằm một
lát, các chị tự đi đi.”

Như Lan trừng mắt: “Em mới ăn cơm xong không đi lại một chút, cứ thế

này ngồi xe lại nôn cho xem!” Sau đó cúi đầu, đến gần bên tai Minh Lan,
gầm nhẹ: “Chị không muốn đi chơi cùng chị ta, em không đi cũng phải đi!”
Ngón tay dùng sức, véo tay Minh Lan một cái.

Minh Lan bất đắc dĩ, chỉ có thể đi cùng bọn họ một lúc.

Phía sau đại điện thứ ba của chùa Quảng Tế là một khu lát gạch rộng rãi

thoáng mát, có thể dùng để tố Phật, ở giữa có một cái ao linh thiêng thanh
bạch, phía sau là một bức tường rất dài, bức tường này hình vòm, một bên
hướng về phía đình Tích Lộ, một bên thông với núi Mai Lâm, trong viện
cực kỳ thanh tĩnh, có mấy tiểu sa di nhỏ tuổi đang quét lá rụng.

Vì là đầu xuân, nắng chiếu trên người cũng không gắt lắm, ngược lại cực

kỳ ấm áp thoải mái, ba chị em thêm mấy hầu gái hầu già chậm rãi bước đi,
Dọc theo con đường nhỏ lát đá trứng ngỗng thì thấy phía trước chính là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.