THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 682

Minh Lan im lặng phút chốc, khẽ thở dài: “Phu nhân sẽ không đồng ý,

đây là tự cầm dao đâm vào tim mình rồi”.

Lão phu nhân cười châm biếm nói: “Vậy cũng chỉ có thể nhịn, nhẫn

được tạm thời, đổi được một đời; nhẫn được cả đời, suốt đời bình an.”

“Nếu như không thể nhẫn được nữa thì sao ạ?”

Lão phu nhân nhìn vẻ mặt trống vắng của Minh Lan, thản nhiên nói: “Bà

và bà bác con đều là người không tính toán, bà là mắt cao hơn đầu, xem
thường, mà bà ấy lúc bấy giờ nhân từ nương tay, không đành lòng, về sau,
bà không nhẫn nhịn chịu đựng, bà ấy cũng không nhịn được nữa .”

Minh Lan trầm mặc, Thịnh lão phu nhân một thời đắc chí đổi lấy nửa đời

còn lại sống trong cô độc, cả phủ họ Thịnh không có ai là máu mủ ruột thịt
của bà, nhưng bà bác lại mấy chục năm sống trong đau khổ, chịu đựng
được đến một ngày mở mặt, giờ đây con cháu chật cả sảnh đường, an
hưởng tuổi già.

Minh Lan khe khẽ thở dài, ngươi chết thì ta sống, đàn ông nên đối xử với

mình kiên quyết một chút, phụ nữ nên đối xử với người khác kiên quyết
một chút.

Mùa xuân tháng ba, chim khách đậu đầu cành ríu rít hót vang, cuộc sống

hòa thuận ấm áp, mấy ngày nay Vương thị không giấu được sự vui vẻ trong
lòng, xuân tâm đắc ý.

Đầu tiên là Hoa Lan có tin vui, hỉ mạch vững vàng hữu lực, Hạ lão phu

nhân kiên quyết cho là con trai. Vương thị mừng đến chảy nước mắt, vội
đặt mua một phần hậu lễ, thỉnh cầu Thịnh lão phu nhân thay Hoa Lan tạ ơn
Hạ lão phu nhân, sau đó liên tục đến đạo quán chùa miếu rải bạc. Sau khi
phương trượng chùa Quảng Tể biết được thì vô cùng bất mãn, ông cho rằng
mỗi người đối với tín ngưỡng cần phải thủy chung một lòng một dạ, đã tin
Phật lại còn tin Đạo như vậy có khác gì một vợ thờ hai chồng, muốn bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.