THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 687

Về phần những dược thảo kia, đương nhiên là do bạn nhỏ Hạ Hoằng Văn

cung cấp rồi.

“Mẹ của anh Hoằng Văn tính cách thật ôn hòa, thật ra bệnh của bác ấy

không phải là bệnh truyền nhiễm, hà tất phải cẩn thận như vậy chứ.” Minh
Lan trên đường trở về, cuối cùng không nhịn được thở phào một hơi.

Thịnh lão phu nhân hòa ái ôm cháu gái, cười nói: “Đừng yên tâm sớm

như vậy, kể cả sau này nàng không sai khiến con dâu hầu hạ, lẽ nào con dâu
còn có thể yên ổn nghỉ ngơi hay sao.”

Minh Lan suy nghĩ một chút, ngẩng đầu, hơi đỏ mặt, nhỏ giọng nói:

“Cháu gái bằng lòng hiếu thuận bác ấy, bác ấy sống một mình rất cô đơn,
cháu có thể nói chuyện với bác ấy để giải sầu.”

Thịnh lão phu nhân cười lộ ra khuôn mặt vui vẻ yên tâm, nhẹ nhàng xoa

tóc Minh Lan, cười nói: “Minh Nhi nhà ta đúng là một đứa bé ngoan.”

Minh Lan vùi đầu vào trong ngực lão phu nhân, nhẹ nhàng nói: “Cháu sẽ

chăm sóc bác ấy thật tốt, để bác ấy yêu thích cháu. Cháu gái cũng có thể
đưa bà nội đến ở cùng mấy ngày, đến lúc đó, Hạ lão phu nhân hai người
bọn họ, thêm hai bà cháu chúng ta, thì có thể thường xuyên chơi mạt
chược, mọi người đều không thấy buồn tẻ nữa.”

Thịnh lão phu nhân nghiêm khắc mắng: “Nói bậy! Nào có khuê nữ nhà

nào đã xuất giá lại dẫn bà nội qua nhà chồng ở!”

“Có mà, có mà!” Minh Lan sốt ruột ngẩng đầu lên, “Từ lâu cháu đã từng

nghe nói, mẹ vợ Liễu đại nhân sẽ sống ở nhà ông ấy, như vậy có thể dễ
dàng phụng dưỡng như mẹ ruột của mình, hai bà thông gia đều bằng lòng
rồi ạ!”

Lão phu nhân bật cười:” Đó là do bà ấy dưới gối không con, tuổi già cô

độc, mới đến nhà con gái ở, còn bà lại con cháu đầy đường nha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.