THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 688

Minh Lan lại cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Thế mới nói là “ở tạm”, thi thoảng

“ở tạm” .”

Lão phu nhân nghe xong ngẩn người, trong lòng ấm áp, viền mắt hình

như hơi ướt, cũng không nói lời nào, chỉ nhẹ nhàng ôm Minh Lan lay khẽ,
như đang vỗ về một đứa bé không hiểu chuyện.

Bụng của Hoa Lan càng ngày càng lớn, Minh Lan bèn gấp rút chuẩn bị

làm cho bé con một ít quần áo và yếm. Như Lan bị Vương thị bắt ép cũng ở
trong phòng Minh Lan cầm kéo thêu thùa may vá hai ngày, chí ít khi rời đi
cũng có thể thêu được tên của mình.

Cứ như vậy ngày qua ngày, Minh Lan sống rất tự do thoải mái, buổi tối

cùng lão phu nhân trò chuyện, chơi vài ván bài, ban ngày thì thêu thùa may
vá, chép kinh thư, cùng Như Lan đá cầu trong vườn. Như Lan lấy Minh
Lan để luyện tập, trăm trận trăm thắng, tâm trạng đương nhiên rất tốt.

Thỉnh thoảng Hạ Hoằng Văn sẽ lấy lí do tặng thuốc bổ theo mùa mà tới,

nhân cơ hội lén lút gặp mặt Minh Lan, nếu may mắn còn có thể nói chuyện
hai ba câu, còn xui xẻo thì chỉ có thể cách rèm mà nhìn. Nhưng mà dù chỉ
như vậy, trong lòng Hạ Hoằng Văn cũng thấy mãn nguyện rồi, gương mặt
trắng nõn thanh tú ửng đỏ cả một mảng, vui vẻ nhảy nhót quay về, nhưng
cứ đi được một bước là lại ngoái đầu nhìn.

Mặc Lan cũng có niềm vui, chị ta bị cấm túc được hai ngày, Vương thị

đã từ chỗ Hoa Lan mang về tin tức mới, rất thoải mái tinh thần nói Tề Hành
và Gia Thành huyện chúa bất hòa. Huyện chúa kiêu ngạo ngang ngược,
không chỉ động một tí lại đánh người hầu, còn khiến một nhà phủ Tề quốc
công đến cả người lớn cũng không ngóc đầu lên được. Một lần, dường như
là Tề Hành có ý định nạp một đứa hầu ngủ, sang ngày thứ hai, Gia Thành
huyện chúa liền tìm lí do, đánh chết đứa nha hoàn đang sống sờ sờ kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.