THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 714

con, bà không thể lúc nào cũng giữ con bên mình, không trải qua mưa gió
sao có thể trưởng thành được. Lần này con phải ngoan ngoãn cùng mấy đứa
chung sống. Nghe rõ chưa?”

Minh Lan gật đầu, viền mắt ươn ướt, những giọt nước mắt vương trên

hàng lông mi dài, làn da trắng sứ tựa như bấm ra nước, lão phu nhân tiếc
thương nhất cái dáng vẻ đáng yêu này của Minh Lan, yêu thương nói:
“Không có bà ở đây, bọn họ sẽ không chịu bó chân bó tay, phu nhân cái
khác bà không nói, chuyện quản gia quản lí sổ sách cũng được coi là cao
thủ, chị dâu con là người thông minh biết thấu hiểu, con có thể cùng bọn họ
học một vài thứ có ích, hầy… qua một năm nữa, con cũng đến tuổi cập kê
rồi.”

Minh Lan nghẹn ngào: “Con không nỡ rời xa bà nội đâu.”

Lão phu nhân vỗ về nàng, chỉ thở dài không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.