THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 786

rồi, nên nhanh chóng bàn chuyện cưới xin thôi, chậm trễ sẽ không hay đâu.
»

Câu nói ấy lạnh nhạt biết bao, viền mắt Mặc Lan liền đỏ lên như sắp

khóc.

Sau khi khách khứa rời đi, ba cô Lan trở về, trước mặt hai cô em Mặc

Lan cười nhạt : «Cứ làm như mình có giá lắm không bằng ? Vĩnh Xương
Hầu phủ nhiều chi như vậy, con trai Hầu gia đâu ít, sau này phân chia đến
tay từng người, thì có thể được mấy phần đây ?! »

Giữa mùa đông lạnh giá, Như Lan tươi cười rạng rỡ nói : « Lời chị Tư

nói luôn đúng. » Trái ngược với lời Vương thị từng ám chỉ, nhà chồng
tương lai của nàng không thiếu tiền.

Minh Lan không tham dự.

Hôm nay là lần thứ ba phu nhân Vĩnh Xương Hầu tới chơi.

Nha hoàn vén rèm, Minh Lan hơi cong nghiêng người bước vào, từ vai

trái rồi đến thắt lưng rồi đến làn váy rồi đến mũi chân, Lương phu nhân
ngồi bên cạnh Vương thị, trong ánh mắt không giấu được sự tán thưởng.

Minh Lan chỉnh đốn trang phục, khom người hành lễ với Vương thị và

Lương phu nhân, nhìn thấy trước mặt Vương thị bày một cái rương, bên
trong dường như có một vài đồ vật làm từ lông rất mềm mại, chỉ nghe thấy
khẩu khí Vương thị có chút sợ hãi nói : « Phu nhân cũng thật khách khí, tôi
làm sao có thể không biết xấu hổ đây ? »

Lương phu nhân chậm rãi nói : « Nhà mẹ đẻ tôi, an hem đều sinh sống ở

phương Bắc, chỗ đó thời tiết cực kì lạnh lẽo, cho nên da lông vô cùng tốt,
hàng năm đều gửi tới cho tôi không ít, tôi chỉ chọn qua loa vài cái đưa tới,
phu nhân chớ chê cười. »

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.