THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 794

vào. » Nửa câu cuối cùng, nhấn mạnh từng chữ, trong lòng dì Lâm chấn
động, biết đã đụng phải một nhân vật lợi hại, miễn cưỡng cười nói : « Cần
gì phải thế, vẫn là… »

Hải thị ngắt lời bà ta, dứt khoát nói : « Nếu không ở trước mắt con, trên

người em Tư có thêm một vết thương nào, đến lúc đó không thể nói rõ ràng
được ! Dì, người kiên quyết muốn đưa em ấy về, thì cứ đưa về đi vậy. »

Nói xong, ba nha hoàn bên người Hải thị liền đi tới mời Mặc Lan, trong

lòng chị ta sợ hãi, lại cầu cứu dì Lâm . Hầu già hầu gái sau lưng dì Lâm rục
rịch ngóc đầu dậy, khóe miệng Hải thị nhếch lên tạo một độ cong trào
phúng, lạnh lùng nói : « Hôm nay mỗi một người ở trong sân này, người
nào cũng chạy không thoát, ai vẫn muốn thông đồng gây chuyện, ta sẽ nhớ
tên từng người, hừ ! Người tôn quý ta trị không được, nhưng các ngươi
thì… » Hải thị nhẹ nhàng cười lạnh một tiếng, « Ngươi đánh người thì ta
bán ngươi, ta vẫn là chủ nhân của các ngươi đấy, không giải quyết được
toàn bộ cũng không sao, chỉ cần chọn vài đứa cầm đầu là được ! »

Giọng nói tràn ngập sát khí, dì Lâm đứng đó, hầu già hầu gái có liên can

hai mặt nhìn nhau, ai cũng không muốn làm chim đầu đàn, từng người
thành thật rụt tay rụt chân về.

Minh Lan âm thầm gật đầu, vẫn là anh Trường Bách được phúc nhờ vợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.