THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 803

Tư đã dùng lời lẽ bẩn thỉu nhục mạ em gái mình, còn có ý đồ gây thương
tích cho em gái, hôm nay nếu có gì sơ sảy, mặt em Sáu đã có thể……”

Sau khi cơn giận của Thịnh Hoành dần tan, suy nghĩ ngược lại rõ ràng

hơn, ánh mắt nhìn về phía Mặc Lan hoàn toàn thất vọng. Dì Lâm vô cùng
tỉnh táo, vừa muốn mở miệng, lại bị Hải thị đi trước một bước: “Hơn nữa,
dì à, người nói một câu đúng với lương tâm đi, từ sau khi đến kinh thành,
mỗi lần phu nhân ra ngoài, đã lần nào không mang theo em Tư, ngược lại
có mấy lần em Sáu không đi cùng. Huống hồ việc nam hôn nữ gả, làm gì có
chuyện nhà gái vội vã đi yêu cầu chứ?! Dì bảo phu nhân làm sao giúp đỡ
em Tư đây?”

Lời Hải thị rất đơn giản, nhưng câu nào cũng nhắc tới điểm quan trọng,

dì Lâm không cam lòng, giọng đầy đau thương thốt lên: “Vậy cô Tư làm
sao bây giờ? Chẳng lẽ mắt thấy chị em đều bay lên đầu cành, chỉ còn một
mình nó rớt xuống vũng bùn?”

Hải thị cười nghẹn cả giọng, khẽ che miệng nói: “Dì nói cái gì đấy? Cô

Tư trên có lão phu nhân, lão gia, phu nhân, dưới có anh em chị dâu, sao có
thể rớt trong bùn?! Vả lại nhân duyên là chuyện ông trời đã định sẵn, duyên
số của người ta là do tu luyện từ kiếp trước, ghen tị cũng không được.”

Dì Lâm bị chặn họng, trên mặt lại là cái vẻ không phục, trong ánh mắt lộ

ra vẻ hung dữ, giọng khàn khàn nói: “Mợ cả nói thì hay lắm, không phải
thịt trên người mợ thì mợ không đau, mợ đâu phải người gả cho tú tài cử
nhân gì đó chứ?!”

Hải thị thở dài: “Hiện giờ mấy vị quan to không phải là đi từ cử nhân tú

tài mà lên sao? Có ai ngay từ đầu đã là các lão thủ phụ chứ? Dù là lão gia,
cũng phải thi khoa cử, hai bảng tiến sĩ, sau đó chăm chỉ nỗ lực, tích lũy tư
lịch, tạo phúc cho dân chúng địa phương, dần dần trở thành rường cột nước
nhà. Sao dì lại xem thường tú tài cử nhân vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.