THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 849

đã dứt khoát giơ tay, ngăn không cho nàng tiếp tục nói, nói thẳng : « Không
cần phải nói nữa, toan tính của Mạn Nương bị phá hỏng rồi. »

Chỉ trong chớp mắt, trong đầu Minh Lan lóe lên, buột miệng nói ra : «

Chẳng lẽ cái chết của cô Hai nhà họ Dư có liên quan tới chị ta ạ ? »

Nói xong, nàng lập tức hối hận, không ngừng che miệng mình, làm việc

ở tòa án không hay ở điểm này, lúc nào cũng từ trong lời nói của người ta
tìm ra điểm đáng ngờ và kẽ hở, một khi tìm được liền lập tức nói ra, bất kể
việc xấu của họ là gì cũng tự tuôn ra hết.

Âm thanh của Cố Đình Diệp lạnh lẽo như khi Minh Lan mới ngâm mình

trong nước sông, lạnh thấu xương, hắn uy nghiêm nhìn Minh Lan, gằn từng
chữ : « Em còn không biết sống chết như vậy, sớm muộn gì cũng mất mạng
! » Minh Lan cúi thấp đầu, rầu rĩ nói : « Cháu xin lỗi ạ. »

Cố Đình Diệp xoay người đứng dậy muốn rời đi, đi tới cửa, bỗng nhiên

dừng bước, quay lại nhìn Minh Lan.

« Tặng em một câu. » Giọng nói Cố Đình Diệp mang ý trêu tức, cười

lạnh nói : « Mỗi một hành động của em mặc dù nhìn thì không vượt quá
phép tắc, kì thực trong tâm lại khinh thường cười nhạt, ngày thường có thể
giả bộ tự nhiên như thật, nhưng vừa có biến cố, lập tức lộ ra sơ hở ! Mong
em có thể diễn tốt cả đời, không bị người khác vạch trần ! » Nói xong sải
bước, xoay người rời đi.

Cửa phòng khép hờ, một luồng gió lạnh lẽo thổi lùa vào, ngoài cửa, bóng

đêm dần tan, nhường chỗ cho ánh sáng mặt trời dần lan tỏa, trên mặt nước
bóng loáng lộ ra chút sắc sáng hồng, cùng với những đám mây mù giao
nhau, lẫn lộn thành những mảng loang lổ.

Minh Lan đứng tại chỗ, thật lâu không nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.