THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 852

bước theo, lại bị hầu già đỡ vào một chiếc xe phía sau, đi vào, chỉ thấy
Phẩm Lan đang cười tủm tỉm cầm một hộp bát bảo chờ mình.

Hai năm không gặp, khuôn mặt Phẩm Lan xinh đẹp ra rất nhiều, dáng vẻ

cũng nở nang hơn. Hai năm qua Lý thị gò ép chị ấy rất chặt, thành quả rõ
rệt, cử chỉ không còn nóng nảy bộp chộp như xưa nữa, cũng có chút dáng
dấp thiếu nữ rồi.

Phẩm Lan vô cùng nhớ Minh Lan, hôm nay biết Minh Lan đến, trong

lòng như mèo cảo nửa ngày, xin xỏ thêm nửa ngày nữa, mới xin được mẹ
và chị dâu gật đầu bảo anh trai đưa đi đón người.

Hai chị em xưa nay hợp nhau, vừa thấy mặt đã ôm lấy Minh Lan, chị

nhéo mặt em một cái, em bóp cánh tay chị một cái, hỉ hỉ hả hả ầm ĩ một hồi
lâu, cho tới tận khi ma ma hầu hạ bên ngoài không vui ho khan một tiếng,
các nàng mới yên.

“Con bé chết tiệt này, chị nhớ em muốn chết đây này!” Phẩm Lan dán

vào cánh tay Minh Lan, cười ửng đỏ mặt, Minh Lan bị kéo đến rối bù tóc
tai, đang cố sức rút tay ra vấn lại tóc, gắng sức hất tay nói: “Chị bớt rủa em
chết đi nhá!”

Phẩm Lan hung tợn nhe răng, nhào tới cù nắn một trận, Minh Lan tài

nghệ không bằng người, giơ hai tay đầu hàng.

“Bà bác thế nào rồi?”Hai chị em yên tĩnh lại, Minh Lan vội hỏi. Sắc mặt

Phẩm Lan ảm đạm: “Tháng trước vốn là có khá hơn, ai biết được trời vừa
lạnh, lại không ổn nữa, đã nhiều ngày nay chỉ mê man, một câu hoàn chỉnh
cũng không nói nổi, đại phu nói, sợ là còn được thêm mấy ngày nữa thôi.”

Bên trong xe trầm mặc, Minh Lan vỗ tay an ủi Phẩm Lan một hồi, lại hỏi

đến bà nội mình, Phẩm Lan tươi cười: “Làm phiền bà thím rồi, thường kể
những chuyện vui của người già, bà nội chị mới thấy khá hơn, có lúc ông
ba tới gây chuyện, bà thím đi tới ngồi xuống, chi thứ ba mới lại thành thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.