THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 896

về sẽ nghiêm khắc dạy bảo Trường Đống, chỉ mấy ngày nữa là về đến nhà
rồi, đợi tới lúc đó nước đến chân mới nhảy cũng không sao.”

Trường Đống biết rõ tốt xấu, hiểu được lão phu nhân đây là đang nhắc

nhở chính mình, cung kính khom người hành lễ sau đó quay trở về phòng
mình đọc sách. Minh Lan nhìn theo bóng lung Trường Đống, không khỏi
thở dài nói: “Bạc đầu vẫn học, mới hiểu hết được thi thư thì có tác dụng gì,
hài…”

Lão phu nhân nặng nề hừ một tiếng, Minh Lan vội vàng bổ sung: “Ông

Táo bắt đầu vẽ tranh, phải biết hiểu chơi một chút phép vẽ cũng cần cái tâm
nha.”

Khóe miệng lão phu nhân mang ý cười, nói: “Chỉ giỏi nhìn mặt người

khác nói chuyện thôi! Đọc sách vài ngày đã dám mồm mép tép nhảy khoe
khoang? Rương hòm đã chuẩn bị xong hết chưa? Đừng quên chú thích trên
mỗi cái đấy.”

Minh Lan gật đầu, bóc vỏ quýt đưa cho lão phu nhân nửa quả, còn mình

thì ăn từng múi một, cười nói: “Vâng ạ, cháu đã thu thập mấy đêm liền nha!
Quà tặng cho lễ cập kê của hai chị và của phu nhân với chị dâu cháu đều đã
phân chia rõ ràng rồi ạ.”

Hai anh em Thịnh Duy Thịnh Vân có khiếu làm ăn, kiếm tiền rất giỏi,

tặng quà cũng hào phóng, lão phu nhân lúc trước tặng cho Phẩm Lan lễ vật
cập kê là một đôi chén bạc khắc cánh sen nạm ngọc bích, vậy mà bọn họ lại
tặng thêm cho Mặc Lan một cây trâm kim phượng tơ vàng bọc trân châu
vào lễ cập kê, ba tháng sau lễ cập kê của Như Lan là cây trâm vàng chạm
hoa mai khảm hồng ngọc, còn của Minh Lan là đôi chén tơ vàng khảm
ngọc hình bát quái, ngoài ra còn tặng cho Vương thị và Hải thị nhiều thứ có
giá trị nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.