THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 897

Đáng nhắc tới chính là, sau khi lưu dân rời đi vài ngày, mọi người lại tụ

tập buôn dưa lê, mợ bên nhà đẻ bác gái cả lại nhiều lần tới chơi, mỗi khi
sắp về đều lôi kéo tay Minh Lan nhìn không rời mắt, từ hoa văn trên giày
thêu cho tới khuyên tai đang đeo, còn khen Minh Lan không dứt lời, trước
khi đi thì tặng cho Minh Lan một đôi vòng tay bạch ngọc, chất ngọc vô
cùng tốt, còn lờ mờ lộ ra sắc nước.

Minh Lan ban đầu liều chết không nhận, con gái ở cổ đại không thể tùy

tiện nhận quà từ người khác nha, cuối cùng bác gái cả lên tiếng, nói chỉ là
quà gặp mặt của trưởng bối, Minh Lan mới chịu nhận.

Nghe nói cậu Úc nhà họ Lý đang đi học ở thư viện Tùng Sơn, trình độ

học vấn cao, kỳ thi Hương năm nay vốn muốn thi thử.” Thịnh lão phu nhân
chậm rãi, “Đáng tiếc cái Mặc không đợi được, không thì bà thấy đôi này
cũng không tệ.”

Vương thị rõ ràng không muốn giữ Mặc Lan ở lại, nên mới không chịu

chờ Lý Úc thi xong lại bàn về chuyện hôn sự, cũng không biết hôn sự của
Mặc Lan và vị Văn cử nhân kia bàn đến đâu rồi nữa. Minh Lan nghĩ tới
chuyện của mình, vội vã tiến tới trước mặt lão phu nhân, nhỏ giọng nói:
“Bà nội ơi, đánh chết cháu cũng không làm dâu phủ Vĩnh Xương hầu đâu.”

Lão phu nhân buồn cười liếc nàng một cái, nghiêm túc nói: “Nhà họ vẫn

chưa ngỏ ý đâu đấy! Cháu bớt tự kỉ đi ha!”

Minh Lan ngượng ngùng nói: “Đây là cháu phòng ngừa chu đáo mà,

không có là tốt nhất, còn nếu có thì…” Minh Lan cắn môi một cái, nhào tới
ôm đầu gối lão phu nhân, vẻ mặt đưa đám nói: “Nếu phu nhân muốn kết
thân, bà ngàn lần phải giữ vững lập trường nha! Cháu tự biết sức mình
không phải là đối thủ của người ta, chỉ sợ đấu một hồi là khai ra hết!”

Lão phu nhân trợn mắt mắng: “Con nhà gia giáo mà cứ mở mồm lại nói

linh tinh?! Việc chung thân đại sự của cháu đã có trưởng bối lo liệu, thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.