THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 899

muốn gửi thư cho lão phu nhân nói rõ ngọn ngành, nhưng cha tính lại ngày,
nói có thể lão phu nhân đã khởi hành, không nên tùy tiện truyền tin, nhỡ bị
người ngoài biết được.”

Lão phu nhân đang khép hờ mắt đột nhiên mở lớn, nói thẳng: “Có phải là

hai con bé kia lại gây chuyện gì rồi, đứa nào thế?”

Hải thị giật mình, viền mắt lập tức đỏ lên, nghẹn ngào nói: “Cái gì cũng

không giấu được lão phu nhân, là… là em Tư ạ.”

“Đừng nói nhảm nữa, cháu nói mau đi! Trước khi về đến nhà phải nói

cho rõ ràng!” Lão phu nhân đúng là gừng càng già càng cay mà.

Hải thị lấy khăn lau khô nước mắt, chậm rãi kể lại: “Em Tư bị cấm túc,

việc thỉnh an mỗi ngày đều được miễn, phu nhân thấy em ấy thành thật chỉ
ở trong phòng, liền toàn tâm toàn ý vì em ấy chuẩn bị hôn sự. Còn về vị
Văn cử nhân kia, cha và anh em trong nhà đều hài lòng, vốn đã hẹn xong
ngày gặp Văn lão phu nhân, ai biết lại xảy ra binh biến, đi đường không
tiện, nên mới bị trì hoãn; khó khăn lắm mới chờ tới khi chiến loạn kết thúc,
nhưng tháng trước… tháng trước…”

Nước mắt Hải thị lại tuôn ra lấp đầy hốc mắt, chị ấy vội vàng lau rồi tiếp

tục nói: “Bởi vì loạn lạc được dẹp yên, kinh thành không bị hư hại chút
nào, nên nhiều hộ gia đình có con trai đi lính đều đến chùa miếu am ni cô
dâng hương lễ tạ, hôm ấy ban ngày vẫn còn tốt đẹp, lúc trời gần tối, đột
nhiên người gác cổng truyền lời tới, nói phủ Vĩnh Xương hầu phái người
hầu đưa cô Tư về. Phu nhân khi đó liền mờ mịt, cháu dâu vội vàng tới Sơn
Nguyệt Cư nhưng không hề thấy bóng dáng em Tư, cháu tức giận sai người
trói mấy đứa hầu gái lại gặng hỏi, thì ra em Tư sáng sớm đã trốn ra ngoài
rồi!”

Hải thị khóc thút thít, bây giờ không ít chuyện trong phủ đều do chị ấy

phụ trách, xảy ra cơ sự này, chắc chị ấy cũng bị quở trách ít nhiều, Minh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.