THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 947

Trong phòng khách vang ra từng đợt tiếng cười nói. Hạ lão phu nhân liền

nói tới chuyện Hạ Hoằng Văn ra ngoài thu mua dược liệu, trong lời nói
đượm chút tự hào, vừa mới quay sang nói với Thịnh lão phu nhân về ‘hôn
sự của Hoằng Nhi’, một hầu già lại bẩm: “Dì Tào tới.”

Sau đó, trong phòng tựa như bỗng nổi lên một trận gió lạnh, nụ cười trên

mặt Hạ lão phu nhân dần ngưng lại, ánh mắt đảo tới phía Hạ mẫu. Hạ mẫu
cúi đầu, dịch người bất an.

Hạ nhị phu nhân nhìn mẹ chồng khẽ gật đầu, cao giọng nói: “Còn không

mau mời vào.”

Minh Lan đưa mắt nhìn Thịnh lão phu nhân, chỉ thấy thần sắc bà như

thường, không thèm để ý chút nào, bèn ngồi yên ở chỗ. Không bao lâu, một
hầu già vén rèm, hai nữ tử tiến đến, phía trước là một vị phụ nhân tuổi
chừng năm mươi, tướng mạo già yếu, ngay cả khi thoa phấn dày cũng
không che giấu được làn da thô ráp, chỉ là dung mạo lại có vài phần giống
với Hạ mẫu; theo phía sau là một nữ tử tuổi chừng mười bảy mười tám, đầu
cúi thấp, khom lưng cúi đầu, dáng người rất gầy, vận áo gấm màu đỏ bạc,
nhưng hoa văn kim tuyến thêu chìm nơi cổ áo và ống tay đã bị phai màu, dễ
nhận thấy là bộ y phục đã cũ sờn, một đôi tay lộ ra ngoài có vẻ gầy khô gầy
quắt.

Hạ lão phu nhân vẻ mặt không vui, ngồi ở chỗ kia không nói một lời,

cũng không có ý giới thiệu. Hạ mẫu đành phải tự mình đứng lên, ngượng
ngùng nói với Thịnh lão phu nhân: “Đây là dì của Hoằng nhi, đây là em họ
của nó, tên là Cẩm Tú.”

Tào phu nhân nhanh tay lôi kéo con gái hành lễ với Hạ lão phu nhân và

Thịnh lão phu nhân. Hạ lão phu nhân phất tay cho đứng lên, lại bảo Hạ nhị
phu nhân thu xếp chỗ ngồi, trà quả, sau khi đã sắp xếp xong, Tào phu nhân
lập tức nói liên hồi, một hồi khen phòng khách quang cảnh đẹp lại rộng
thoáng, một hồi khen Hạ nhị phu nhân khéo sắp đặt, trà ngon quả ngọt vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.