“Thế thì sao?” Hạ lão phụ nhân trợn mắt nói, “Bọn họ lúc trước mơ
mộng hão huyền, sau lại cố tình dối trá, con còn muốn thỏa mãn chị con, để
con trai con lấy một nhà đã lụi bại như thế làm vợ?!”
Từ trước đến nay quả phụ nuôi con trai trưởng, gửi gắm tâm huyết cao
xa hơn so với người mẹ thông thường. Hạ mẫu cũng có mong ước, nhưng
bản tính nàng nhu nhược, lại yếu đuối, chị gái vừa khóc lóc cầu xin liền
mềm lòng, bây giờ sự việc rạn nứt, một bên là tình cảm chị em, một bên là
tiền đồ của con trai, nàng không khỏi luống cuống tay chân.
Cuối cùng, Hạ mẫu lau nước mắt, ngẩng đầu lên nói: “Mẹ, con đã nghĩ
xong, con dâu chính là cô Minh mới tốt! … Có điều, chị con lại khẩn cầu
trước khi rời đi, nói là để Cẩm Nhi làm vợ lẽ cũng tốt; mẹ à, người thấy
sao?”
“Nghĩ cũng đừng nghĩ!” Hạ lão phu nhân nặng nề vỗ một chưởng lên
bàn, nghiến răng nghiến lợi nói, nhưng nhìn lại vẻ mặt khiếp sợ của Hạ
mẫu, bà lại thương tiếc cô con dâu còn trẻ phải thủ tiết, lời nói bèn dịu lại,
“Con dâu à, con phải suy nghĩ thật kỹ, cửa hôn sự nhà họ Thịnh là không
thể tốt hơn. Cha chồng con đã lớn tuổi, không lâu nữa là trí sĩ (về hưu), đến
lúc đó mẹ với cha chồng con đều quay về Bạch Thạch Đàm, sau sẽ theo bác
cả đi nhậm chức, đến lúc đó Hoằng Văn biết dựa vào ai? Vậy nên phải thay
nó tìm một nhà thông gia có thể dựa vào mới phải! Con gái vọng tộc chúng
ta với không tới, nhưng nhà nghèo cũng không tốt, con vợ lẽ nhà bình
thường thì chả cược làm gì, chính con cũng đã chọn lựa, so ra còn có thể tốt
hơn Minh Lan sao? Cha anh đều làm quan trong triều, của cải sung túc, tuy
là con vợ lẽ, nhưng dung mạo tính tình đều là số một, ở nhà được cha anh
chị dâu thương yêu, nó lại do chị ta một tay nuôi lớn, tương lai nếu một nhà
ba người các con ở riêng, nó cũng có thể ổn định xử lý gia vụ, chăm sóc mẹ
chồng, phụ giúp cho chồng! Mẹ xem nhiều năm như vậy, cái Minh là người
thích hợp nhất, họ Tào lúc này lại như thiêu thân lao vào! Làm thiếp?! Hừ!