THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 954

Nàng dâu còn chưa vào cửa, ngược lại thiếp thất đã chuản bị đâu vào đấy,
ta cũng không dám nhìn mặt chị ta!”

Hạ mẫu bị lời nói của mẹ chồng làm cho xúc động, từ từ lau khô nước

mắt, sợ sệt nói: “Mẫu thân nói rất đúng, nhưng mà… Cẩm Nhi biết làm
sao?”

Hạ lão phu nhân lạnh lùng nói: “Nó tự có cha mẹ, con chẳng qua chỉ là

dì, cũng ít hao tâm thôi! Tìm chỗ ở, cấp đồ dùng, cái cần giúp thì đã giúp,
chẳng lẽ còn phải quản họ Tào cả đời à?! Còn có, con khép kín kẽ tay hở
cho mẹ! Mẹ từ chỗ bác cả bác hai phân ra một phần gia nghiệp cho cô nhi
quả phụ các con, để tương lai Hoằng Nhi thành gia lập nghiệp, không phải
để con trợ cấp cho họ Tào. Con trai và họ Tào, con tự phân nặng nhẹ đi! Họ
Tào có đàn ông có con trai, có tay có chân, chẳng lẽ cả nhà để họ Hạ nuôi
hay sao? Trên đời này, chỉ có cấp cứu, không cứu được nghèo! Lúc này mẹ
thay con nắm giữ sản nghiệp còn không nói làm gì, đợi mẹ tắt thở, mà tính
tình con vẫn mềm yếu như thế, nếu không tìm một cháu dâu có thể tin
tưởng, những thứ này không chừng về nhà họ Tào hết! Mẹ nói rõ với con
những lời này, rốt cuộc là con chọn dâu, con tự mình suy nghĩ đi!”

Lời này vô cùng nghiêm khắc, hàm ý sâu xa,trong lòng Hạ mẫu cả kinh,

biết ý tứ của bà, không dám nói thêm nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.