THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 989

phải đấu với bao nhiêu yêu ma quỷ quái! Nếu gả cho anh Hoằng Văn,
chẳng qua phải đấu với một nhà mà thôi. Họ Tào cũng không cần lo lắng,
bọn họ không quyền không thế, không tiền không người, nếu đàng hoàng,
cho họ một khoản tiền bạc về thôn quê, con cháu họ Tào vừa làm ruộng
vừa đi học; nếu họ không đồng ý, cứ muốn dính lấy họ Hạ, cũng không
phải chỉ có mình cháu lo liệu. Có bà nội chiếu cố, có cha anh làm quan
thuận lợi, còn có các chị lấy chồng nhà quyền quý, cháu có gì phải sợ! Bác
Hạ ốm yếu, không thể xử lý công việc, có Hạ lão phu nhân ở đó, cháu gả
vào cửa liền có thể chưởng gia. Người nhu nhược cũng không phải chuyện
xấu, đến lúc đó, cháu chỉnh đốn trên dưới phủ Hạ xong xuôi, không để
người họ Tào tùy ý đến nữa; lại bảo hầu gái hầu già hầu hạ bác Hạ ngày
đêm khuyên nhủ, năm rộng tháng dài, nước chảy đá mòn, cháu không tin
bác Hạ lại không có mắt nhìn như vậy! … Đối với chuyện này, cũng không
cần cái gọi là đối nhân xử thế gì! Bà nội hãy tin tưởng, chút bản lãnh này
cháu gái vẫn có.”

Khuyên bảo một hồi, sắc mặt lão phu nhân mới dần dần giãn ra, nhìn

thần sắc kiên nghị của Minh Lan, không khỏi thán một tiếng, xoa đầu của
nàng, thở dài nói: “Vẫn coi cháu là một đứa trẻ, thì ra cháu đã sớm nghĩ
xong; bây giờ chỉ cần chờ?”

Minh Lan khẽ thở dài, bất đắc dĩ nói: “Hôm nay cháu gái nói những lời

như thế! Nếu họ Hạ có ý định, trong vòng mấy ngày sẽ có tin tức, chúng ta
cứ chờ thêm... Mười ngày thôi, nếu sau mười ngày không có tin tức, bà nội
hãy thay Minh Lan tìm nhà khác, trên đời này không phải chỉ có nhà anh ấy
mới có thanh niên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.