THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 168

đứng ngóng dưới gốc cây liễu trước cửa quán, đó chính là Ôn Trường An -
ông chủ của phường rượu Ôn gia.

Vừa nhìn thấy Tống Kinh Vũ, Ôn Trường An vội vã ba chân bốn cẳng

chạy qua, kêu lên với vẻ mặt đầy lo lắng: ”Tống huynh đệ, quả nhiên là
cậu, sao cậu không nói trước là cậu mua rượu để mở quán rượu hả.” Nói
xong, ông ta vỗ đùi, quýnh đến nỗi sắp khóc lên.

Tống Kinh Vũ ngẩn ra: “Sao vậy?” Phục Linh và Vân Phỉ từ trên xe

ngựa bước xuống, cũng không hiểu gì nên ngơ ngác nhìn nhau, đang yên
đang lành sao Ôn Trường An lại tìm đến với vẻ mặt vô cùng khổ sở như
thế?

Ôn Trường An giậm chân, nói: “Tống huynh đệ, lần này cậu khiến tôi

điêu đứng rồi. Tôi cứ tưởng rằng cậu mua rượu về là để trong nhà uống, ai
ngờ cậu lại đi mở quán rượu.”

Tống Kinh Vũ vội vàng nói: “Ông chủ Ôn, ông nói từ từ thôi, rốt cuộc

là sao thế này?”

Ôn Trường An nói: “Tống huynh đệ, phường rượu Ôn gia chúng tôi và

đại tưởu lâu Kim Ngọc Đường đã ký hiệp ước là không được bán thần tiên
túy cho bất cứ tưởu lâu hay tưởu điếm nào khác, chỉ được cung cấp cho đại
tưởu lâu Kim Ngọc Đường của Lục gia. Tối qua chưởng quầy của Kim
Ngọc Đường đã tìm đến chỗ chúng tôi, lấy hiệp ước ra bắt chúng tôi bồi
thường.”

Nói đến chuyện này, Ôn Trường An hối hận không thôi. Hôm ấy thấy

phong thái của Tống Kinh Vũ đường đường chính chính, khí chất bất
phàm, Vân Phỉ thì quốc sắc thiên hương, lại thân mật với quốc cữu gia nên
ông ta mới tưởng hai vị này chắc chắn xuất thân từ nhà quyền quý. Mấy lần
Tống Kinh Vũ tới mua rượu đều không mua nhiều nên ông ta cứ tưởng hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.