THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 178

cay cay của nó lại có vị ngòn ngọt dễ chịu.

Đây là sáng kiên mà Vân Phỉ có được tại hiệu thuốc Hạnh Lâm hôm

ấy. Nàng mua rượu hoa lê về ngâm với mấy dược liệu như nhân sâm, cẩu
kỷ... Mọi người nghe nói rượu này có thể bổ thận ích dương, bổ gan sáng
mắt, bổ huyết an thần, hơn nữa giá còn rẻ hơn thần tiên túy nhiều nên
đương nhiên là vui vẻ nếm thử.

Giải quyết xong vấn đề rượu, Vân Phỉ càng cảm nhận được đạo lý dựa

vào ai cũng không bằng dựa vao mình.

Sắp vào hạ, thời tiết càng thêm nóng bức, Sau khi đóng cửa, Phục

Linh vào trong bếp nấu mì hành rồi bưng ra.

Vì điều kiện có hạn nên bữa trưa ở quán rượu đều nấu rất đơn giản.

Đến tối A Tông trở về thì mới ăn uống thịnh soạn.

Vân Phỉ sợ nóng nên bưng tô mì đến ngồi trên chiếc ghế trúc trước

cửa quán rượu.

Những ngày tháng tự do tự tài này đúng là thoải mái. Ánh mặt trời ban

trưa nóng ấm rực rỡ, những cành liễu trên bờ đê đung đưa theo gió, từ bên
này nhìn qua, chúng giống như một hành lang dài xanh mướt.

Bỗng có hai người xuất hiện trong màu xanh biêng biếc ấy, đi về phía

Chiết Tẫn Xuân Phong. Một người trong ấy bước chân vững vàng, dáng
người nhanh nhẹn, gió xuân ấm áp làm tung bay góc áo bào của y, phía sau
lưng là hàng liễu xanh như khói làm nền. Hình ảnh này đột nhiên chập
chờn lồng vào hình ảnh lần đầu tiên nàng nhìn thấy Úy Đông Đình.

Nàng bất tri bất giác nhìn theo, nhưng khi nhìn rõ ràng thì sợi mì trong

tô cũng vắt trên môi, quên lùa vào miệng.

Không ngờ đó chính là Úy Đông Đình!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.