THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 181

Sau khi ngồi xuống, Úy Đông Đình nheo mắt ngắm nhìn hàng liễu

xanh um như khói tỏa trên bờ đê, nói: “Không tồi, Chiết Tẫn Xuân Phong,
tên hay lắm.”

Vân Phỉ bưng một bình rượu qua, rót cho ba người, nói: “Đây là yên

chi hiệp, mời tướng quân dùng.”

Úy Đông Đình bưng ly rượu lên, nhấp một hớp: “Ừ, rất được, hương

vị rất đặc biệt.” Sau đó, y nói với Tiếu Hùng Phi: “Ngươi nếm thử đi.”

Tiếu Hùng Phi bưng ly rượu lên uống một ngụm, tuy ngoài mặt cũng

cười khen là rượu ngon nhưng trong lòng thì lại cảm thấy hơi kỳ lạ.

Hôm nay, đột nhiên Úy Đông Đình nói với hắn rằng bên bờ Lạc Hà

mới mở một quán rượu rất thú vị, muốn đến đó xem thử. Hắn nghe cái tên
Chiết Tẫn Xuân Phong thì còn tưởng là một tưởu lâu xa hoa thanh nhã gì.
Bây giờ đến xem, thấy chẳng qua chỉ là một quán rượu nhỏ bé chật hẹp,
rượu thì chỉ có yên chi hiệp, đồ nhắm chỉ có bốn món: thịt bò ngũ vị, trứng
muối dưa chuột, đậu phộng rang, chân thỏ chấm muối tiêu.

Một nơi không đẳng cấp thế này mà cũng được gọi là thú vị sao? Đại

tướng quân không giống với người không biết thưởng thức như thế. Tiếu
Hùng Phi cảm thấy chắc là đại tướng quân đã bị ai đó lừa bịp rồi.

Nhưng nhìn vẻ mặt của ngài ấy thì thấy không giống như giận dữ vì bị

lừa gạt, thần sắc vẫn thản nhiên nhàn nhã, đôi mày kiếm cũng giãn ra,
gương mặt anh tuấn cũng lộ ra vẻ hài lòng khó thấy.

Vân Phỉ đứng bên cạnh, lén chú ý đến Úy Đông Đình, phát hiện thần

sắc của y vẫn bình thường, nói chuyện vui vẻ, không hề có ý định gây khó
dễ, rất giống với tình cờ cùng thuộc hạ đi ngang nơi này, rồi đến nghỉ chân,
cho nên nàng yên tâm bước vào bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.