THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 235

Gặp phải tiểu hồ ly trong mắt chỉ có tiền mà không hiểu chuyện tình

cảm này, xem ra chỉ có thể dùng cách cưỡng ép mà thôi, chứ chờ nàng hiểu
ra mà bày tỏ tình yêu dịu ngọt thì chắc không đời nào.

Nàng bình ổn lại hơi thở, càng thêm tức giận, giơ tay cào lên mặt y

giống như là một con báo nhỏ đang nổi cáu.

Y nắm tay nàng lại, cười khẽ: “Đợi nàng gả cho ta rồi, mỗi năm sinh

nhật nàng ta đều tặng nàng những đĩnh vàng, được không?”

Nghe tới hai chữ đĩnh vàng thì lửa giận ngập trời trong lòng nàng dần

được dập tắt giống như là có gió xuân thổi qua.

Nàng nghi ngờ hỏi: “Thật không?”

“Thật.” Mặc dù trong bóng đêm không nhìn thấy được khuôn mặt y,

nhưng nàng vẫn có thể nhận ra vẻ vô cùng thành khẩn qua giọng nói của y.

Vậy chẳng phải sinh nhật tám mươi tuổi nàng sẽ có được tám mươi

đĩnh vàng sao. Nàng nuốt nước miếng, lập tức hỏi: “Có thể cho ta ứng
trước không?”

Úy Đông Đình: “.....”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.