THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 252

Nhưng nàng thì lại không nghĩ thế. Mạng sống của ai cũng là mạng

sống, cũng chỉ có một cái. Dựa vào cái gì mà tính mạng của A Tông lại
không đáng giá, có thể bị người ta coi như trái cầu đá qua làm lá chắn?

A Tông một mình lẻ loi ở kinh thành, bây giờ có người hiếp đáp cũng

không có ai lấy lại công bằng cho. Người ta chỉ lấy làm may mắn khi tiểu
hoàng đế bình an vô sự, ai lại quan tâm đến sự sống chết của A Tông.
Nhưng điều làm cho lòng nàng thấy buồn bực là Úy Đông Đình lại có lập
trường đối lập với nàng, vào thời khắc quan trọng nhất, y đã không ủng hộ
nàng.

Nàng thở dài một hơi, đàn ông quả nhiên là không đáng tin cậy, mọi

chuyện đều phải dựa vào chính mình.

Nàng không phải là con cừu non chỉ biết bấm bụng mặc cho người ta

hiếp đáp, nàng là một cô gái có ân báo ân, có thủ trả thù.

Mấy ngày sau, buổi sáng, giờ thìn, bách quan tan triều, lũ lượt xuất

cung, võ trạng nguyên Anh Thừa Cương hăm hở từ trong cung đi ra, bên
cạnh là một đám kim ngô vệ.

“Anh lão đệ tuổi còn trẻ mà đã được thăng tới ngũ phẩm, đúng là tiền

đồ vô hạn.”

“Đúng vậy, tam khôi của võ khoa chỉ có Anh đại nhân là được vào

kim ngô vệ, điều này cho thấy hoàng thượng tín nhiệm Anh đại nhân biết
bao.” Cấm vệ quân trong kinh thành chia làm hổ thần vệ và kim ngô vệ,
kim ngô vệ gánh trọng trách bảo vệ hoàng cung, thường chỉ có con cháu
quan lại trong triều mới được gia nhập. Anh Thừa Cương có công cứu giá,
hoàng thượng đặc cách an bài hắn vào kim ngô vệ, phòng làm võ tướng
ngũ phẩm, hắn rất được thừa tướng tán thưởng.

Đám người kia vây quanh hắn cùng xuống những bậc thang, giống

như là những vì sao đang nâng vầng trăng, đi về phía phòng cấm vệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.