THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 255

Tất cả mọi người đều cảm thấy xấu hổ. Mặc dù bảo vệ hoàng thượng

là chuyện đương nhiên nhưng lại không tìm thấy kẽ hở nào để phản bác
mỗi câu mỗi chữ của cô nương này. Hơn nữa nàng có xuất thân hiển hách,
là con gái của Vân Định Quyền, không ai dám đắc tội nên chỉ biết im lặng
mà nhìn, mặc cho Anh Thừa Cương bị nàng châm chọc mà không dám lên
tiếng.

Đúng lúc này, Úy Đông Đình và Tiếu Hùng Phi đi đến.

Úy Đông Đình sớm đã lĩnh giáo khả năng ăn nói sắc sảo của nàng

nhưng không ngờ nàng lại to gan đến thế, dám chạy tới trước cửa cung để
sỉ nhục Anh Thừa Cương.

Y bước nhanh tới trước, mỉm cười hỏi: “Vân tiểu thư, thương thế của

A Tông đã đỡ hơn chút nào chưa?”

Lúc này Vân Phỉ đang tức tối, thấy y đến giải vây cho Anh Thừa

Cương thì càng thêm giận ngút trời.

Nàng đảo mắt, lạnh nhạt liếc y một cái, thờ ơ nói: “A Tông cũng

không phải đệ đệ của đại tướng quân, không cần ngài phải lo lắng.”

Nói xong, nàng liền quay người đi mất.

Mọi người nhìn theo bóng dáng xinh đẹp của nàng, không khỏi thầm

tắc lưỡi. Vị Vân tiểu thư này đúng là không sợ trời không sợ đất. Trước giờ
chưa có ai dám nói một chữ 'không' trước mặt đại tướng quân, thế mà nàng
quẳng cho một câu rồi xoay người đi luôn.

Mọi người len lén nhìn sang đại tướng quân, rồi kinh ngạc phát hiện

chẳng những y không hề tức giận mà trong ánh mắt nhìn theo Vân tiểu thư
còn tràn ngập vẻ ôn hòa, dường như còn cất chứa một nụ cười bất đắc dĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.