THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 261

Nàng ta vội vàng đi thông báo: “Tiểu thư, đại tướng quân tới rồi.”

Vân Phỉ đang ngồi bên giường của A Tông, nghe giọng của Phục Linh

thì quay đầu nhìn sang, chỉ thấy ngoài cửa có một bóng người, Úy Đông
Đình đang từ từ bước vào phòng.

Nàng còn chưa kịp lên tiếng thì y đã mỉm cười với nàng: “Ta đến xem

thương thế của A Tông.”

Trước nay Vân Tông vẫn luôn sợ vị Úy tướng quân uy nghiêm này

nên từ trên giường tính lồm cồm bò dậy, Vân Phỉ lập tức quay lại đè nó
xuống, nhẹ nhàng nói: “Đệ bị thương, đừng động đậy lung tung, Úy tướng
quân sẽ không trách đệ đâu, phải không?”

Nói xong, nàng quay đầu lại, cười thật tươi với Úy Đông Đình. Trong

sóng mắt long lanh ấy như có hàng ngàn tia sáng mảnh như sợi tơ, vây lấy
trái tim ai đó.

Tim Úy Đông Đình đập thình thịch. Ở ngoài cửa cung, nàng xù lông

như một con mèo nhỏ, phất tay áo bỏ đi, Y còn tưởng là nàng giận y nên đã
chuẩn bị tâm lý xem nàng lạnh nhạt, không ngờ nàng lại làm như không có
chuyện gì, khiến y rất bất ngờ và vui sướng.

Y đến thăm A Tông là thứ yếu, quan trọng nhất là muốn làm dịu quan

hệ của hai người. Có mấy lần y định nói chuyện với nàng, nhưng nàng lại
đi sang chỗ khác, chuyên tâm khiêu nến, ánh nến được khiêu phản chiếu
vào mắt nàng, đôi mắt vốn tinh nghịch nay càng sáng lấp lánh, giống như
cất chứa hàng vạn vì sao nho nhỏ, nhưng đáng giận là mỗi một vì sao ấy
đều lóe lên những tia sáng kỳ lạ, lập lòe bí ẩn, khiến người ta không đoán
định được.

[1] Tứ hợp viện: Kiểu nhà gồm bốn dãy nhà nối với nhau thành hình

vuông, ở giữa là một khoảng sân trống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.